Tiếp đó, giọng nói trầm thấp của Cố Tễ Cảnh vang lên bên tai cô: "Vân nữ sĩ đừng vội hít thở, đợi lát nữa hãy vào."
Vân Sở Mạn hơi sững sờ, cô vô thức nín thở như lời anh ấy nói. Cô liếc nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy Cố Tễ Cảnh nghiêm túc nhìn chằm chằm vào phòng khách, dường như đang quan sát tình hình bụi bặm bên trong.
Ánh mắt cô hơi hạ xuống, có thể nhìn thấy bàn tay to với các khớp xương rõ ràng của anh ấy.
Má Vân Sở Mạn nóng lên, vừa rồi còn chưa cảm nhận được, bây giờ cô mới phát hiện ra lòng bàn tay của Cố Tễ Cảnh rất ấm áp, rõ ràng là còn cách da mặt cô một khoảng, vậy mà cô lại có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay anh ấy.
"Mẹ, Cố tiên sinh, sao hai người không đi vào?"
Hai đứa nhỏ bị họ che chắn kỹ lưỡng phía sau nên không biết họ đang làm gì, đợi mãi không thấy họ đi vào nhà nên nhanh chóng thắc mắc.
Cố Tễ Cảnh hoàn hồn, vừa định trả lời nhưng khi anh ấy quay đầu lại thấy má và tai Vân Sở Mạn đỏ ửng, còn tay mình vẫn đang che trước mặt cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play