"Cạnh nhà tôi?"
Vân Quyển kinh ngạc chớp chớp mắt, sao cậu bé không biết nhỉ? Nghĩ lại tình hình hôm qua, cũng có khả năng không nghe thấy...
Cậu bé tiếp tục hỏi: "Mấy năm nay nhà họ đi đâu vậy?"
Đại Bàn đảo mắt, hạ giọng nói: "Nghe bà tớ nói là vì mẹ cậu ấy bị bệnh phải nhập viện, còn là bệnh viện tâm thần nữa, lên cơn là đánh người! Bệnh đó dễ lây lắm nên tớ mới nói cậu ấy bị bệnh, Vân Thư còn không tin!"
Vân Quyển bất đắc dĩ liếc cậu nhóc một cái: "Đại Bàn, rảnh rỗi thì đọc sách nhiều vào."
"Tớ thích đọc sách nhất mà" Đại Bàn nghiêm túc bẻ ngón tay: "Truyện tranh tuần trước tớ đều thuộc hết rồi."
Thật ra Vân Sở Mạn đứng khá xa, bọn trẻ mà đã hạ giọng nói chuyện thì cô không nghe thấy gì nữa, thấy sắp đến hai giờ, lúc đó ánh nắng sẽ gay gắt nhất, cô bèn định đưa hai đứa nhỏ về nhà.
Cô bước vào sân chơi, mỉm cười gọi: "Tiểu Quyển, Tiểu Thư, về nhà thôi."
Hai đứa nhỏ thấy cô thì chạy ngay về phía cô, cười híp mắt nói: "Mẹ!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play