Vân Hân Tâm nghe vậy kinh hãi, vô thức hét lên: "Vân Sở Mạn, cô định làm gì!"
Cố Khoảnh thầm cảm thấy không ổn, bắt đầu vùng vẫy kịch liệt nhưng dây trói trên người anh ta quá chặt, ngoài việc bị siết đau hơn thì không có bất kỳ tác dụng gì.
Vì vậy hai người bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Vân Sở Mạn lần lượt tắt từng chiếc camera xung quanh đi. Mỗi khi một đèn báo tắt đi, lòng bọn họ lại lạnh thêm một phần.
Cho đến khi đèn báo cuối cùng cũng tắt hẳn, hai người bọn họ mới nhận ra rằng dường như Vân Sở Mạn trước mặt có điều gì đó không đúng lắm.
Vân Hân Tâm nhìn xung quanh, trong không gian mờ mịt và không thể cử động được thân thế khiến cho cô ta bắt đầu nhận thức rằng mình chẳng khác gì con cá nằm trên thớt, cô ta thấp thỏm bất an nói: "Vân Sở Mạn... Không, Mạn Mạn, rốt cuộc cô muốn làm gì?"
Cố Khoảnh nhìn cô ta khinh thường lườm một cái, không còn camera nữa anh ta cũng lười giả vờ thâm tình.
Anh ta quay đầu nhìn Vân Sở Mạn lạnh lùng nói: "Vân Sở Mạn, em tắt camera rồi, tổ chương trình sẽ nhanh chóng đến đây thôi. Tôi khuyên em bây giờ hãy thả tôi ra, sau khi ra ngoài chuyện này coi như chưa từng xảy ra."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play