Hai đứa nhỏ được khen, mặt đỏ bừng cười rộ lên, cũng nói với Vân Sở Mạn: "Mẹ đừng sốt ruột, sắp được ăn cơm rồi."
Vân Sở Mạn có hơi chột dạ, ừ qua loa một tiếng, cúi đầu giả vờ tập trung bóc vỏ hạt dẻ nhưng tai lại đỏ bừng lên.
Bữa tối làm rất thành công, Vân Sở Mạn, Vân Quyển và Vân Thư lại ăn no căng bụng.
Bọn họ tựa lưng vào ghế, ôm bụng tròn vo, trông mong nhìn về phía Cố Tễ Cảnh.
Cố Tễ Cảnh buồn cười lắc đầu, đứng dậy đi về phía nhà bếp, mở tủ lạnh lấy ra một cái hũ nhỏ, sau đó đi đến trước mặt một lớn hai nhỏ, dịu dàng nói: "Tôi đã cho táo mèo vào tủ lạnh rồi, Vân nữ sĩ và Tiểu Quyển, Tiểu Thư muốn ăn thì có thể lấy ra ăn bất cứ lúc nào."
Ba đôi mắt cún con giống hệt nhau của Vân Sở Mạn và Vân Quyển, Vân Thư lập tức sáng lên, đồng thanh nói: "Cảm ơn Cố tiên sinh."
Ánh mắt Cố Tễ Cảnh dần trở nên dịu dàng, chia táo mèo cho bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play