Cô nghiêng người về trước kéo tấm chăn, đắp lại lên bụng chúng.
Hai đứa nhỏ hừm hừm mấy tiếng, đồng loạt ôm chặt chiếc chăn nhỏ.
Vân Sở Mạn mỉm cười, kéo cái chân nhỏ đá lên tường của Vân Quyển xuống, lại vén những sợi tóc dính trên má Vân Thư ra sau tai, sau đó mới cầm lấy cuốn truyện.
Cô vừa định tiếp tục kể thì nghe thấy tiếng rầu rĩ của Cố Tễ Cảnh: "Vân nữ sĩ."
Vân Sở Mạn thoáng ngạc nhiên, quay đầu nhìn sang.
Không biết từ lúc nào Cố Tễ Cảnh đã kéo chăn đến tận mũi, anh ấy chú ý đến ánh mắt của Vân Sở Mạn, hàng lông mi dài rung rung, mở mắt ra và hơi nghiêng đầu nhìn về phía cô.
Vân Sở Mạn chớp mắt hỏi: "Cố tiên sinh sao vậy? Anh không buồn ngủ hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT