Cố Tễ Cảnh mỉm cười dịu dàng nói: "Được."
Vân Sở Mạn mở chiếc hộp giữ nhiệt hình vuông trên tay ra, lập tức ngửi thấy hương thơm của cơm, nhịn không được nói: "Tuy rằng có lẽ tôi sẽ hơi buồn vì không ăn được cơm Cố tiên sinh nấu."
Nghe vậy, Cố Tễ Cảnh quay đầu lại, ngơ ngác nhìn cô, sau đó cười khẽ, đột nhiên trong lòng anh ấy có một loại cảm giác thỏa mãn không thể giải thích được.
Khóe mắt Vân Sở Mạn liếc nhìn ánh mắt và biểu cảm của anh ấy, má cô bỗng nóng lên.
Sao tự dưng cô lại nói ra những lời này chứ!
Vân Sở Mạn thấy hơi ngại ngùng, cô cố tỏ vẻ bình tĩnh, quay người bước ra khỏi bếp, rồi cố ý cao giọng nói: "Ôi trời, tôi đi xem Tiểu Quyển và Tiểu Thư trước đã nhé, hình như lúc nãy phòng ngủ có tiếng động, nói không chừng hai đứa nó đã dậy rồi."
Lúc quay lưng về phía Cố Tễ Cảnh, cô dùng tay tát vào miệng mình hai cái, ảo não lẩm bẩm: "Cho mày tham ăn nè, cho mày nói nhiều nè!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT