Chúng thấy Vân Sở Mạn cười với điện thoại thì tò mò tiếp cận, vừa nhìn thấy màn hình đầy chữ thì nhăn lông mày, giả bộ khó chịu, cùng nhau "Ai da" một tiếng, ngã xuống gối đầu mềm mại một cách chính xác.
Vân Sở Mạn cảm thấy hai đứa trẻ thú vị, cười bóp mũi chúng, thuận tay giúp chúng xoa mồ hôi trên trán, lại đắp kín chăn cho chúng, dặn dò: "Hai quỷ nghịch ngợm cẩn thận bị cảm, mau nằm xuống đi, thêm lát nữa là nên ngủ rồi."
Vân Quyển Vân Thư cười ha ha một tiếng, chui vào trong chăn, chỉ để lộ ra khuôn mặt nhỏ béo ú.
Hai đứa trẻ nằm hai bên của Vân Sở Mạn, mở to đôi mắt cún con sáng lấp lánh, khéo léo kéo dài âm thanh: "Vâng!"
Vân Sở Mạn sờ cái đầu nhỏ của chúng, nghe được tiếng vang của điện thoại di động, lại lần nữa cầm lấy xem một chút.
Chỉ thấy Cố Tễ Cảnh nói: [Không phiền, cảm ơn Vân nữ sĩ đã để cho tôi ngủ lại, ngày mai cô và Tiểu Quyển, Tiểu Thư sẽ quay về sao?]
Vân Sở Mạn tính toán thời gian, trả lời: [Khoảng 6,7 giờ tối là có thể về đến nhà. ]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play