Cuối cùng, hai con ngỗng lớn cũng không thể đuổi kịp hai anh em nhà họ Chu, trái lại chúng còn tự mệt đến mức phải thở hổn hển, vừa vỗ cánh vừa kêu "quác quác" rồi quay về chuồng, nghe cứ như đang mắng người vậy.
Nhưng hai anh em nhà họ Chu cũng chẳng khá hơn là bao, thở hồng hộc, tóc vuốt sáp cũng rối tung, mặt mũi lẫn cả người đều đẫm mồ hôi, quần áo thấm ướt, thảm hại hết mức có thể, vậy mà vẫn không chịu buông quả trứng ra.
Nhìn dáng vẻ của hai người, đừng nói đến cãi nhau, ngay cả nói chuyện cũng mệt chết rồi.
Vân Sở Mạn và hai đứa nhóc thấy vậy thì rất áy náy.
Vân Sở Mạn bước tới nhận lấy đủ loại trứng trong tay hai đứa nhỏ: "Các cậu mau nghỉ ngơi chút đi, nhiệm vụ luộc trứng cứ để tôi lo."
Chu Hĩ và Chu Nhĩ gật đầu một cách yếu ớt, vai rũ xuống, đi đến đình nghỉ mát dưới giàn nho bên cạnh, ngồi phịch xuống ghế.
Hai đứa nhỏ nhìn nhau một cái, rồi chạy bước nhỏ vào phòng với đôi chân ngắn cũn, chẳng bao lâu sau mỗi đứa lại chạy với một cốc nước trên tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT