Vân Sở Mạn chỉ là cảm thấy nếu để Cố Tễ Cảnh sang phòng khác ngủ, đến lúc đó giải thích với hai đứa nhỏ sẽ càng phiền phức hơn.
Cô luống cuống dời mắt đi, khoa trương dang hai tay ra: "Giữa hai cái giường có, có khoảng trống lớn như vậy, Cố tiên sinh không cần lo lắng..."
Cô nói đến đây thì dừng lại, lo lắng cái gì? Lo lắng nửa đêm cô đánh lén à? Điều này rõ ràng là không thể, hơn nữa lời này thường là con trai nói với con gái mà!
Rõ ràng Cố Tễ Cảnh cũng nghĩ như vậy, không nhịn được khẽ cười một tiếng.
Vân Sở Mạn phẫn nộ nhìn anh ấy.
Cố Tễ Cảnh vội vàng cúi đầu, dùng nắm tay che miệng, có chút ngượng ngùng nói: "Không lo lắng, lẽ ra tôi phải nói lời xin lỗi với Vân nữ sĩ, đường đột rồi."
Vân Sở Mạn gãi đầu, ấp úng nói: "Không sao... Dù sao chúng ta cũng trong sáng... Anh nói đúng không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play