Vân Sở Mạn cười rồi véo nhẹ mũi cậu bé: "Tiểu Quyển có thể thử tiếp xúc với rắn trắng nhỏ xem, lúc nãy con cũng rồi đấy, nó còn biết nhảy nữa, trông rất đáng yêu, biết đâu con chạm vào một chút sẽ còn thấy không sợ."
Vân Quyển siết chặt nắm tay nhỏ, dáng vẻ như đang không ngừng tự cổ vũ bản thân.
"Tuy nhiên..."
Vân Sở Mạn thấy cậu quay đầu nhìn mình thì nói tiếp: "Nếu thử rồi mà Tiểu Quyển vẫn sợ thì cũng không sao, bởi vì sợ hãi không phải điều gì đáng xấu hổ, đôi khi thừa nhận nỗi sợ cũng là biểu hiện của sự dũng cảm đấy."
Vân Quyển sững sờ, cậu bé chưa bao giờ nghe thấy cách nói như vậy nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy có lý.
Cậu bé gật đầu nửa hiểu nửa không, hóa ra không nhất thiết phải chấp nhận rắn trắng nhỏ, cho dù cậu bé không dũng cảm như vậy cũng không sao.
Cậu bé đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, trước đây chỉ cần nghĩ đến việc tiếp xúc với rắn trắng nhỏ là cậu bé đã thở không ra hơi, dường như bây giờ đỡ hơn nhiều rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play