Hiếm khi Vân Sở Mạn mất ngủ, cô vẫn chưa thể chắc chắn rằng mình có thực sự sắp chết hay không nhưng sự tuyệt vọng trong nhật ký của nguyên chủ quá chân thực, kiếp trước cô cũng đã từng trải qua.
Cô mở to mắt, lưu luyến nhìn Vân Quyển và Vân Thư đang ngủ say, hết lần này đến lần khác dùng ánh mắt để phác họa ngũ quan của hai đứa trẻ, mãi cho đến khi trời gần sáng mới mơ màng ngủ một chút.
Để không làm hai đứa trẻ nhận ra điều bất thường, cô vẫn dậy sớm tập thể dục như thường lệ.
Tuy nhiên, vẫn không thể qua mắt hai đứa trẻ.
Lúc rửa mặt, Vân Quyển ngẩng cái đầu nhỏ lên, nhìn mặt cô: "Mẹ ơi, tối qua mẹ ngủ không ngon giấc ạ?"
Vân Thư mặc bộ đồ ngủ hình gấu trúc, vỗ vỗ vào đôi mắt trên mũ: "Mắt mẹ giống hệt mắt Cổn Cổn."
Vân Sở Mạn giật mình, sau đó cười nói: "Cái này hai đứa không hiểu rồi, đây là kiểu trang điểm đang thịnh hành nhất hiện nay!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT