Cô cau mày, vội vàng mở tài liệu tiếp theo.
[Thứ Năm, trời âm u. Tôi phải lên đường đến đoàn phim rồi, đây là một vai phụ có thời gian quay khá ngắn, thù lao hậu hĩnh, tôi không thể mang Tiểu Quyển và Tiểu Thư theo cùng, đoàn phim quá lộn xộn, chỉ có thể tìm bảo mẫu chăm sóc chúng. Tiểu Quyển, Tiểu Thư, mẹ rất xin lỗi nhưng mẹ chỉ có thể cố gắng kiếm tiền để các con có cuộc sống tốt hơn, hãy tha thứ cho mẹ vì không thể ở bên các con. ]
[Thứ Sáu, trời mù sương. Hôm nay bảo mẫu gọi điện tới nói với tôi rằng Tiểu Quyển và Tiểu Thư đã cãi nhau với những đứa trẻ khác, không biết hai đứa có buồn, có tủi thân hay không, tôi nhớ chúng quá. ]
[Thứ Bảy, trời mưa. Bộ phim mà Tiểu Quyển đóng lúc trước, bất ngờ nổi tiếng, thằng bé trở thành một sao nhí nổi tiếng hơn tôi rất nhiều, tôi rất vui, rất tự hào về thằng bé nhưng cũng hy vọng Tiểu Thư sẽ không cảm thấy buồn, trong mắt tôi con bé cũng xuất sắc, cũng đáng yêu như anh trai. ]
[Chủ nhật, trời nắng. Chỉ còn một ngày nữa là có thể về nhà rồi, hôm nay tôi thật sự rất nhớ Tiểu Quyển, Tiểu Thư nhưng tôi không biết làm sao để nói với hai đứa, tại sao tôi lại không có khả năng nói ra những lời yêu thương, tại sao tôi chỉ dám viết tâm sự vào nhật ký, nếu như lúc còn nhỏ tôi cũng được yêu thương, liệu bây giờ có tốt hơn không? Nếu có thể, tôi hy vọng kiếp sau mình cũng có thể được yêu thương mà lớn lên. ]
Sống mũi của Vân Sở Mạn cay cay.
Đọc đến đây, cô đã hoàn toàn cảm nhận được tình yêu của nguyên chủ dành cho hai đứa trẻ, cũng nhớ ra tại sao trước đó khi nghe về những trải nghiệm của Phùng Nghiễm và Trình Á Nhiễm cô lại cảm thấy quen thuộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT