Vân Sở Mạn gật đầu nhưng chỗ hiểu chỗ không, cô sờ sờ cằm: "Có phải em cũng thuộc loại này không?"
Trình Á Nhiễm liếc nhìn cô một cái, lại liếc nhìn cô một cái nữa, cuối cùng cô ấy cũng không nhịn được nói: "Sở Mạn à, em nên cảm thấy may mắn vì hai đứa nhỏ không có đứa nào hoàn toàn giống em đi."
"Dạo này chị Nhiễm Nhiễm nói chuyện uyển chuyển thật đấy." Vân Sở Mạn cười gượng một tiếng, hóa ra chỉ có cô là người hoàn toàn không có năng khiếu âm nhạc.
Trình Á Nhiễm vỗ vai cô an ủi: "Chúng ta lên phòng thu âm trên tầng hai trước, để Phùng Nghiễm dạy Tiểu Quyển và Tiểu Thư hát."
Vân Sở Mạn tò mò hỏi: "Em không thể ở lại xem à?"
"Nếu em ở lại đây, chắc chắn sự chú ý của hai đứa nhỏ sẽ dồn hết vào em, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc dạy học." Trình Á Nhiễm kéo tay cô đi lên lầu mà không có một chút do dự nào.
Vân Sở Mạn cố gắng ngả người ra sau, thò đầu nói với hai đứa nhỏ: "Tiểu Quyển, Tiểu Thư cố lên, mẹ đợi các con ở phòng thu âm nhé!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT