Vân Sở Mạn dừng động tác xoa tóc lại, sững sờ nhìn hai đứa trẻ trước mặt, lại xem một nam một nữ ở trước cửa, ái chà... Hỏng rồi...
Vân Quyển Vân Thư cũng đã nhận ra điều khác thường, hai đứa trẻ quay người theo bản năng, vẫn còn duy trì động tác và nét mặt vừa rồi.
Hai tay nâng lên hai bên cái đầu tròn nhỏ, bàn tay nhỏ mở ra làm thành hình móng vuốt, cái mũi nhỏ nhíu lại, miệng còn mở ra.
Phùng Nghiễm và Trình Á Nhiễm sững sờ, lập tức cảm thấy mọi suy nghĩ đều tan thành tro, đây có phải là định luật Murphy không, không muốn cái gì tới thì nó chắc chắn sẽ tới!
Hai đứa trẻ phát hiện vẻ mặt của họ không dễ nhìn, liếc nhau rồi chậm rãi buông tay, động tác nhất trí mà tháo mũ trên đầu xuống.
Vân Thư mở to đôi mắt cún con đáng yêu, nét mặt thành khẩn cùng với âm thanh mềm mại, nói: "Anh chị đừng sợ, bọn em không phải hổ thật đâu."
Vân Quyển phối hợp mà cúi đầu, khéo léo xin lỗi: "Xin lỗi, em và em gái dọa hai người rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT