Diêu Văn Tích cười nhạt: “Cô đúng là thông minh, biết chọn người đấy! Con bé Mộng Kỳ từ nhỏ đã được nuông chiều quá mức, ngây thơ đến mức chẳng biết nắm lấy cơ hội. Tay cầm bài đẹp mà đánh đến tan tác! So với cô thì nó còn kém xa!”
Lạc Vũ Vi chỉ nhẹ giọng: “Quá khen rồi.”
Nhưng trong lòng cô cũng thầm thừa nhận, ánh mắt chọn người của cô quả thực tốt hơn Diêu Mộng Kỳ rất nhiều!
Diêu Văn Tích khẽ nheo mắt lại, không ngờ Lạc Vũ Vi lại tỏ thái độ dửng dưng như thế, trong lòng bà ta có chút khó chịu. Bà ta không thích người không nghe lời.
Nhưng lúc này, còn chuyện quan trọng hơn cần phải làm, nên Diêu Văn Tích nói: “Tôi tìm cô có việc, theo tôi qua đây một chút.”
Lạc Vũ Vi nhướng mày, thấy bà ta không đi xa, chỉ vào một tiệm bánh ngọt gần siêu thị, cô liền đi theo để xem bà ta định nói gì.
Hai người ngồi xuống, gọi hai ly nước trái cây. Nhìn Lạc Vũ Vi đối diện, Diêu Văn Tích mỉm cười: “Tìm được một người bạn trai như vậy, chắc áp lực không nhỏ chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play