Hồi ấy, dù trong trường có Cố Vân Tịch – nữ thần học bá, có Tần Mạc – con trai của tổng giám đốc điều hành Tần thị, có cả Tần Hiên – người thừa kế chính thống Tần gia… thì Diệp Cẩn vẫn là người nổi bật giữa muôn vàn ánh hào quang, phá vây mà ra, ánh sáng chưa từng lu mờ, vinh quang chưa bao giờ mất!
Một nhân tài như vậy, sao Cố Vân Tịch có thể bỏ lỡ?
Ngay từ thời còn đi học, cô đã nhận ra năng lực của Diệp Cẩn không hề tầm thường. Sau này biết thành tựu của anh ta rất cao, trong lòng cô đã nhen nhóm ý định “đào” người về.
Nhưng khi đó Diệp Cẩn còn trẻ, ngông cuồng tuổi trẻ, trong xương cốt vẫn mang theo sự kiêu ngạo bẩm sinh. Anh ta chưa từng va chạm xã hội, nên Cố Vân Tịch vẫn kiên nhẫn đợi.
Đợi anh ta trưởng thành, đợi anh ta trải đời, đợi đến khi anh ta hiểu ra: những gì Cố Vân Tịch cô có thể cho anh ta, là thứ mà dù anh ta có nỗ lực cả đời cũng chưa chắc đạt được. Và mấy năm qua, đã đủ để Diệp Cẩn hiểu điều đó.
Thế nên, cô mới sai người đi tìm và đưa Diệp Cẩn về.
Mà Diệp Cẩn đúng là người biết điều. Người thông minh thì hay ở chỗ đó, không cần trải qua quá nhiều, chỉ cần nếm trải một chút, đã đủ để hiểu ra: người trước mắt mình có thể cho mình những gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT