Chu Hồng Phương nói rất nhiều, liên tục hứa hẹn đủ thứ lợi ích. Thậm chí về sau, bà ta còn bắt đầu uy hiếp. Nhưng Cố Vân Tịch vẫn giữ vững lập trường, kiên quyết khẳng định rằng bản thân không có khả năng chữa khỏi hoàn toàn. Kết quả tốt nhất chỉ có thể là để lại dấu vết trên mặt.
Cuối cùng, sau khi cạn lời, Chu Hồng Phương đành phải từ bỏ. Nhìn dáng vẻ kiên định của Cố Vân Tịch, ngay cả bà ta cũng dần tin rằng cô thực sự không thể làm gì hơn.
Suốt cả quá trình, Cố Vân Tịch vẫn rất điềm tĩnh, mang dáng vẻ thành khẩn của một người thầy thuốc. Không tức giận, không hăm dọa, chỉ thẳng thắn nói rõ rằng năng lực của mình chỉ có thể đến mức này.
Bất đắc dĩ, Chu Hồng Phương đành thỏa hiệp: “Vậy… con nói cho dì biết, trên mặt nó sẽ để lại bao nhiêu dấu vết?”
Cố Vân Tịch nhìn Đỗ Nhã Sanh một chút rồi đáp: “Cụ thể thế nào còn phải chờ xem quá trình hồi phục, nhưng chắc chắn sẽ để lại dấu vết. Những vết lấm tấm có lẽ sẽ tương tự như vết nám của phụ nữ ngoài ba mươi. Đặc biệt ở khóe mắt và một số vị trí khác có thể sẽ còn lưu lại vài nếp nhăn. Nhưng nhìn tổng thể, khuôn mặt vẫn sẽ khôi phục bình thường.
“Chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng, hẳn là cũng không quá rõ ràng.”
Nghe xong, Chu Hồng Phương hoàn toàn không hài lòng, nhưng cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play