Cố Vân Tịch cảm giác ngủ vô cùng sâu, cô hoàn toàn không biết cô chỉ ngủ một giấc mà bên ngoài thiếu chút nữa có chuyện!

Chờ Cố Vân Tịch mở mắt lần nữa, đập vào mắt là một mảnh màu trắng, giống như trong phòng bệnh?

Thanh âm kiềm chế tức giận của Lục Hạo Đình ở bên ngoài truyền tới, hình như đang mắng mấy bác sĩ?

Cố Vân Tịch vừa tỉnh lại, đầu óc còn chưa tỉnh hẳn, cô chỉ cảm thấy ngủ một giấc rất thoải mái!

Tinh thần dần thanh tỉnh, cô cảm giác cả người rất thoải mái!

Cảm giác tinh thần tốt lên rất nhiều!

‘Âm thanh bên ngoài phòng bệnh, cô nghe rất rõ là Lục Hạo Đình liền vội vàng xuống giường ra xem một chút.

Ngoài cửa, bao quanh người Lục Hạo Đình là khí tức âm trầm, một thân sát khí kia hận không thể lật toàn bộ tầng lầu lên, mấy người bác sĩ mặc áo khoác dài trắng bị hắn mắng đầu đầy mồ hôi! Hai chân run lên!

“Đừng nói với tôi mấy lời nhảm nhí này, lập tức đi tìm bác sĩ hay chuyên gia tốt nhất toàn thế giới về đây cho tôi!”

“Ngủ? Một người ngủ đến mức gọi không tỉnh sao? Cô ấy hôn mê hai ngày rồi!”

Lục Hạo Đình giờ phút này có thể dùng từ gầm như sấm để hình dung, Lưu Tinh Trì và Giang Minh hàn bên cạnh cũng bị dọa sợ. 

Đã rất lâu rồi không thấy đại ca nổi giận như vậy!

Đúng lúc này, cửa phòng bệnh sau lưng bỗng nhiên mở ra, một cái đầu nhỏ từ bên trong ló ra ngoài: “Anh Hạo Đình!”

Tất cả mọi người đều ngừng lại, Lục Hạo Đình trong nháy mắt xoay người, lúc thấy bóng dáng nhỏ bé yêu kiều đó, hành lang vốn đang lạnh thấu xương, như địa ngục sắp đạt đến giới hạn, trong chốc lát bắt đầu ấm lại!

"Vân Tịch"

Lục Hạo Đình trong nháy mắt vọt tới nhìn cô từ trên xuống dưới một lần: “Em không sao chứ?”

Cố Vân Tịch cũng nhìn mình một chút: “Ừ! Không sao cả! Em ngủ bao lâu rồi?”

Giây cuối cùng cô còn nhớ là mình ngủ!

Lục Hạo Đình bỗng nhiên đưa tay bế ngang Cố Vân Tịch lên đi đến bên giường bệnh, quay đầu hét ra bên ngoài: “Các người còn đứng ở đó? Vào kiểm tra cho cô ấy!”

Nghe ngữ khí này, không che dấu được sự không kiên nhẫn, còn có tức giận!

Chắc hẳn, khi Cố Vân Tịch hôn mê, những người này bó tay chịu trói, hoàn toàn trọc giận Lục Hạo Đình!

Người bên ngoài giật mình sửng sốt một chút, lúc sau mới kịp phản ứng, vội vàng đi vào phòng bệnh vây quanh Cố Vân Tịch, bắt đầu làm kiểm tra cho cô.

Sau một hồi tay chân luống cuống, chân trước chân sau, bác sĩ và chuyên gia cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Lục Thiếu, Cố tiểu thư đã không sao, cơ thể cô ấy rất khỏe mạnh không có bất kỳ vấn đề gì.”

Lục Hạo Đình nhíu mày một cái: “Tại sao trước đó cô ấy lại hôn mê?”

“Này…”

Một đám chuyên gia lâm vào thế khó!

Bọn họ đã làm tất cả các loại kiểm tra đều kiểm tra hết rồi, nhiều người trong nghề có chuyên môn như vậy, ai không phải là người có kinh nghiệm phong phú chứ?

Nhưng không tìm được bất kỳ nguyên nhân gì?

Triệu chứng trước đó của Cố Vân Tịch chính là ngủ!

Nhưng chỉ ngủ hay là bất tỉnh? Bọn họ cũng không biết!

Bây giờ Cố Vân Tịch đột nhiên tỉnh lại, làm kiểm tra lần nữa phát hiện cô không bị bệnh gì, cơ thể còn tốt hơn so với người bình thường rất nhiều. 

Một đám chuyên gia bác sĩ không dám nói lời này, trong lòng kêu khổ!

“Nói đi chứ!” Lục Hạo Đình tức giận gầm lên một tiếng!

Tất cả mọi người run sợ cúi thấp đầu hơn!

Nhìn cái bộ dạng này, Lục Hạo Đình càng tức giận!

Lúc muốn bùng nổ thì “Anh Hạo Đình” giọng thiếu nữ mềm mại vui vẻ vang lên, trong nháy mắt liền khiến lửa giận của Lục Hạo Đình dập tắt ngúm. 

“Sao vậy? Có phải khó chịu chỗ nào hay không?” Lục Hạo Đình ngồi vào mép giường Cố Vân Tịch, giọng nói dịu dàng, vẻ mặt ôn hòa kèm theo chút dè dặt lo lắng. 

Chỉ sợ lớn tiếng một chút sẽ khiến người trước mặt sợ hãi!

Thái độ tương phản này đập thẳng vào mắt một đám chuyên gia!

Cố Vân Tịch ôn hòa cười ngọt ngào dịu dàng kéo tay Lục hạo Đình: “Em không sao, anh đừng lo lắng!”

Cô có hệ thống thần y trên người, cô vừa kiểm tra cho mình một lần, quả thật cô không sao! Chẳng những không sao, hơn nữa còn rất tốt!

“Nhưng….” Lục Hạo Đình cau mày.

“Tin em, em cũng là thầy thuốc, em biết mình không sao.”

Trong lòng Lục Hạo Đình lo lắng chưa thể buông xuống: “Vân Tịch, rốt cuộc em bị làm sao thế? Tại sao lại hôn mê? Em có biết khoảng thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?”

Cố Vân Tịch sửng sốt một chút: “Có chuyện gì sao?”

Nhìn đôi mắt vô tội của cô gái run sợ, Lục Hạo Đình không biết nên nói cái gì.

Cô hôn mêm hai ngày, thấy giáo ở trường phát hiện cô không tới lớp, gọi điện thoại cũng không ai nhận, sợ xảy ra chuyện gì hiệu trưởng ‘Âu Dương trực tiếp gọi điện thoại cho hắn. Bọn họ nói Cố Vân Tịch đã một ngày không đi học hơn nữa còn không tìm được người, hắn lúc ấy bị dọa sợ!

Hắn tìm cô khắp nơi, lúc trở lại Giang Châu Đế Cảnh liền thấy Cố Vân Tịch hôn mê trên giường trong phòng ngủ, cả người rất bẩn, khắp phòng toàn mùi thúi!

Thúi! Lúc đó hắn cũng sợ phát điên rồi!

Sau khi tắm rửa cho cô một phen, rồi đưa cô đến bệnh viện, kiểm tra thế nào cũng không kiểm tra ra được cô bị sao!

Hai ngày này, hắn điều tất cả chuyên gia bác sĩ có thể điều đều điều tới, kết quả chỉ trả lời vài câu qua loa lấy lệ!

Ngủ! Con mọe nó! Thiếu chút nữa hắn đập luôn cái bệnh viện!

Ngủ thôi tại sao gọi không tỉnh?

Lưu Tinh Trì ở phía sau mở miệng: “Chị dâu, cô hôn mê suốt hai ngày, đại ca lo lắng lắm! Người trong bệnh viện không kiểm tra ra được rốt cuộc cô bị làm sao, nói với chúng tôi cô chỉ là đang ngủ!”

“Hai ngày?” Cố Vân Tịch trợn to mắt. Cố Vân Tịch vội vàng cầm điện thoại xem ngày tháng liền sững tại chỗ không nói nên lời. 

Lúc đó cô về Giang Châu Đế Cảnh là buổi tối, sau đó cô liền ngủ một đêm, ngày thứ hai lại ngủ một ngày một đêm mà bây giờ đã là buổi chiều ngày thứ ba, sắp năm giờ rồi!

Cố Vân Tịch: “...” đứng hình. 

Khó trách anh Hạo Đình lại khẩn trương như vậy, cô ngủ suốt bốn mươi giờ!

“Em… Anh Hạo Đình, anh đừng lo lắng, em thật sự không sao, lúc ấy em chỉ cảm thấy rất buồn ngủ, nên bất tri bất giác ngủ mất.”

“Có thể em dùng não quá nhiều, đầu óc mới mệt mỏi cần ngủ sâu cho nên mới như vậy, bây giờ em đã không sao rồi! Cơ thể rất khỏe mạnh!”

“Anh đừng lo lắng nữa có được hay không?”

Những bác sĩ chuyên gia khoác áo dài trắng sau lưng lúc này mới lên tiếng phụ họa: “Đúng vậy! Lục thiếu, ngài yên tâm, bây giờ Cố tiểu thư quả thật không có bất kỳ vấn đề gì, có lẽ cô ấy thật sự quá mệt mỏi cho nên cần ngủ sâu, trạng thái trước đó là đang ngủ, không phải thật sự hôn mê.”

“Nếu Lục thiếu không yên tâm, chúng tôi sẽ kiểm tra toàn diện cho Cố tiểu thư.”

“Không cần!” Cố Vân Tịch cự tuyệt, mình bị làm sao cô biết rất rõ, hệ thống y học đã kiểm tra hai lần thật sự không sao. 

“Em thật sự không sao, anh Hạo Đình, anh đừng xụ mặt mà! Tránh dọa người khác!” Bây giờ không thể nói ra nguyên nhân, cô chỉ có thể làm nũng!

Dù sao bây giờ cô đã không sao, Lục Hạo Đình cũng không còn cách nào khác. 

Quả nhiên, Lục Hạo Đình nhìn ánh mắt vô tội của cô gái cùng bộ dáng thận trọng, trong nháy mắt lòng hắn mềm nhũn!

Rõ ràng biết tiểu nha đầu này đang làm nũng với hắn, chơi xấu hết lần này đến lần khác, hắn lại không có biện pháp với cô. 

“Được rồi, tất cả các người ra ngoài đi.”

Mọi người như được đại xá, nhanh chóng đi ra ngoài.

Ngay cả Giang Minh Hàn và Lưu Tinh Trì cũng không ở lại. 

Trong phòng bệnh nhất thời yên tĩnh lại, chỉ có hai người Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch!

Hồi lâu sau Lục Hạo Đình thở dài: “Vân Tịch, lúc anh tắm cho em, khắp người em đều rất bẩn.”

Cố vân tịch không chú ý đến bẩn, cô chỉ nghe vào một từ.

“Tắm?” Đầu Cố Vân Tịch một mảnh hoang mang!

Ngay sau đó trợn mắt to hết cỡ, sắc mặt trong nháy mắt đỏ lên: “Anh tắm cho em?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play