Rượu vang!
Nhất là rượu vang cao cấp đối với đám người trong giới thượng lưu, đặc biệt là người mê rượu mà nói gặp một chai rượu khiến họ động tâm là tuyệt đối sẽ bỏ tiền ra mua.
Hàng năm trên thế giới, rượu vang cao cấp được mang ra đấu giá, mấy chục triệu một chai, thậm chí hơn trăm triệu một trai cũng có.
Trong giới thượng lưu có lúc làm ăn cũng không nhất thiết cần đối phương cho bạn lợi ích gì, thực chất chỉ cần một chút lễ vật, hoặc một số điện thoại cũng có thể thiết lập được mối quan hệ!
Rượu vang cũng giống như vậy!
Nếu như dùng đúng chỗ thì tuyệt đối có thể là một cơ hội vô cùng tốt, khả năng này so với đưa tiền trực tiếp còn hữu dụng hơn, cũng càng khiến đối phương dễ tiếp nhận hơn.
Trong tay hắn có mạng lưới giao thiệp!
Đã từng lăn lộn ở tầng thấp nhất, hắn quá rõ những người đó!
Cố Vân tịch cười nói: “Sao vậy? Làm không được? Không cần suy nghĩ quá nhiều, năm triệu hoặc mười triệu là được rồi!”
Lâm Thâm cười một tiếng: “Tôi nắm chắc chín phần”
Cố Vân Tịch nói: “Vậy là đủ rồi, đạo diễn Chu cần người có thực lực, cho nên tôi mang cái này ra vì vốn không thấy ai có thể mang ra nổi.”
Cố Vân Tịch qua đầu nhìn về phía Giang Minh Hàn, đôi mắt to sáng ngời thoáng qua một tia ngang ngược: “Lão tứ, anh gọi điện cho Đường Lạc, để anh ấy chào hỏi đạo diễn Chu một chút, đừng vì một số người không quan trọng liền bán tôi!”
Giang Minh Hàn thiếu chút nữa thổ huyết, chửi thề một tiếng! Người phụ nữ này cũng quá không biết xấu hổ!
Lại trắng trợn sai hắn!
Giang Minh Hàn tức giận nhìn về phía Lục Hạo Đình: “Đại ca!”
“Mau gọi!: Lục Hạo Đình không vui trợn mắt nhìn Giang Minh Hàn một cái.
Giang Minh Hàn: “...”
Ánh mắt kia của đại ca như muốn ăn hắn, Giang Minh Hàn bực bội bắt đầu gọi điện, đầu bên kia một lúc mới nhấc máy.
“A! Tiểu tứ! Sao lại em gọi điện cho Nhị ca thế? Nhớ anh rồi sao?
Đầu bên kia vang lên tiếng của Đường Lạc.
Giang Minh Hàn cực kỳ bực bội: “Cố Vân Tịch muốn vào giới giải trí, muốn đóng phim của đạo diễn Chu tên Hạ Mộng Phồn Hoa gì đó, cô ấy muốn tìm người đầu tư vào tổ phim nhưng sợ bị người không có mắt cần tiền đập sau đó bị đổi vai, đại ca muốn anh chào hỏi đạo diễn Chu trước!”
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lúc lâu với truyền lại âm thanh Đường Lạc thở hổn hển: “Gì? Em nói gì? Cố Vân Tịch, người phụ nữ chết bầm kia lại muốn làm cái gì? Cô ta tốt như vậy sao muốn vào giới giải trí làm cái gì?”
Giang Minh Hàn liếc mắt không nói nhiều: “Làm theo lời em nói, đây là ý của đại ca!”
“Mọe nó! Gần đây có chuyện gì xảy ra mà anh không biết thế? Cố Vân Tịch lại làm gì đại ca rồi?”
Lục Hạo Đình lấy điện thoại tới: “Chị dâu cậu làm gì cậu đừng để ý, cậu làm theo lời vừa nói là được, đây là mệnh lệnh!”
“Không phải chứ đại ca?”
“Biết điều theo ý tôi mà làm, nếu làm không xong trở về tôi sẽ chăm sóc cậu ba tháng không thể tán gái!”
Đường Lạc: “...”
Mọi người: “...”
Nói xong, Lục Hạo Đình liền cúp điện thoại, sau đó ném cho Giang Minh hàn ngồi đối diện.
Quay đầu lại Cố Vân Tich, mâu quang kia lập tức dịu dàng lại: “Được rồi! Đã thông báo, sau này ở tổ phim nếu bị người nào bắt nạt nói với anh, anh đi thu thập kẻ đó!”
Cố Vân Tịch nhíu mày, cười!
Cô quay đầu nhìn Lâm Thâm: “Sao thế? Lần này anh yên tâm rồi chứ? Sau này không cần lo lắng, còn lại chính là bản lĩnh của anh!”
“Cũng coi như là tôi kiểm tra năng lực của anh!”
Cố Vân Tịch nói xong lấy ra một tấm thẻ đặt trước mặt Lâm Thâm: “Đây là mười triệu, anh cầm lấy, mua một chiếc xe tốt, tạm thời không cần mua xe quá đắt, một trăm vạn là đủ, không nên quá phách lối nhưng cũng không thể quá lớn, trước đây danh tiếng của anh trong giới cũng rất lớn, lẫn này trở về trước phải giữ cảm giác thần bí!”
“Còn thủ hạ của anh, cầm số tiền này trở về nói với mấy người kia cũng thu dọn một chút, nếu như quyết định gia nhập cũng phải ký hợp đồng với tôi, hợp đồng cũng giống như anh, tôi vẫn là chủ.”
“Thời gian ký hợp đồng tôi có thể chờ, sau khi tôi thử sức cũng được!”
Lâm Thâm không phải người bình thường, điểm này Cố Vân Tịch rất rõ ràng cho nên cô vẫn phải để cho hắn thấy kỹ thuật diễn của cô mới được. Lâm Thâm tuyệt đối sẽ không nhận một bình hoa, điểm này Cố Vân Tịch rất rõ.
Sau khi trao đổi xong, biểu cảm Lâm Thâm hoàn toàn thay đổi, hắn nhìn ra được hôm nay Cố Vân Tịch để hắn tới là có ý gì!
Giang Minh Hàn!
A!
Hắn biết
Hắn có Nhị ca Đường lạc - Lão tổng của giải trí thịnh thế, trong giới giải trí đều biết.
Đến nỗi người đàn ông khí chất cường đại bên cạnh Cố Vân Tịch là đại ca của những người này, Lâm Thâm nhìn tấm thẻ trước mặt một chút: “Cố tiểu thư không lo lắng tôi sẽ cầm tiền chạy mất sao?”
“Anh chạy không thoát!”
Hệ thống thần y đã quét người này, xem một chút là có thể xác định được vị trí trên toàn cầu, Cố Vân Tịch không hề lo lắng Lâm Thâm sẽ chạy!
Lâm Thâm nghe những lời này chính là sau lưng cô có mạng lưới giao thiệp rộng lớn, bất kể hắn chạy đến đâu cũng có thể tìm được hắn.
Việc nên nói cũng nói xong, Cố Vân Tịch nói: “Thời gian không còn sớm, anh về trước đi! Đây là kịch bản Hạ Mộng Phồn Hoa, anh cầm về xem một chút nhân vật tôi sẽ diễn, cũng nghiên cứu một chút.”
“Chai rượu vang này anh cũng mang về, tôi chờ tin tốt của anh!”
Lâm Thâm không nói gì nhiều, đứng dậy cầm đồ, chào mấy người kia một tiếng rồi lễ phép rời đi.
Sau khi Lâm Thâm đi, Lục Hạo Đình nhích tới gần Cố Vân Tịch, một cánh tay khoác lên thành ghế salon sau lưng Cố vân Tịch, nhìn giống như đem cô ôm vào trong ngực vậy!
Ánh mắt Lục Hạo ĐÌnh nhìn Cố Vân Tịch chưa bao giờ nóng như lửa như lúc này.
“Thật ra về phần đầu tư kia, chúng ta hoàn toàn có thể để Đường Lạc giải quyết cho em, tại sao còn để Lâm Thâm tìm người?”
Cố Vân Tịch nhướn mi, cười!
Nụ cười này trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập ánh hào quang khiến Lục Hạo Đình mê mẩn!
“Lâm Thâm là người quản lý, tương lai sẽ phải giải quyết nhiều việc phiền toái của em, dĩ nhiên em muốn để anh ấy sớm đem mạng lưới quan hệ của mình vào.”
“Như vậy, tương lai em mới có thể bớt đi nhiều chuyện mà!”
Lục Hạo Đình dựa gần vào cô, hô hấp của hai người cùng một chỗ cực kỳ mập mờ khiến Cố Vân Tịch cười một tiếng, nhìn ly rượu vang trong tay hắn trống rỗng, lại rót cho hắn thêm một ly.
“Anh thích không?”
“Ừ!”
“Em còn một ít, nếu thích ngày mai anh mang mấy chai về bộ đội, lúc nào muốn uống thì uống hai ly, không thể uống nhiều!”
“Được!”
Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch, trong mắt đều là thưởng thức: “Làm sao em ủ được rượu ngon như vậy?”
“Đúng vậy, chị dâu, đây là chị điều chế riêng sao? Cáy này cũng thật lợi hại!”
Lưu Tinh Trì ngồi đối diện uống một hớp, khen Cố Vân Tịch không dứt miệng.
Tay nghề này, rất tuyệt!
Cố Vân Tịch tự tin cười một tiếng, người dựa ra sau, hai chân tự nhiên đan chéo, cả người lộ ra vẻ đầy khí thế một cách tự nhiên, ngồi bên cạnh Lục Hạo Đình như vậy rất xứng đôi!
“Không có chút bản lĩnh, sao làm chị dâu các anh được?”