Vốn Tần Hiên tìm Diêu Mộng Kỳ là muốn nhờ cô nói tốt cho anh ta trước mặt Tần Mạc một chút, hòa giải quan hệ giữa hai người, nhưng vừa nói lại biến thành Tần Hiên tố khổ.
Nói gần nói xa, đều để lộ ra sự bất mãn với An Vân Tuyết, rất thưởng thức Diêu Mộng Kỳ, anh ta bất đắc dĩ, anh ta tủi thân.
Nhưng bề ngoài, anh ta vẫn hào phóng, ga lăng, lễ độ!
Nghe Tần Hiên nói nhiều như vậy, rất nhanh Diêu Mộng Kỳ có cảm giác tình thương của mẹ, cảm thấy Tần Hiên không dễ dàng gì, trên vai anh ta gánh rất nặng, người bên ngoài hiểu lầm anh ta rất nhiều!
Hai người nói chuyện rất lâu, sau khi ăn xong, Tần Hiên đưa Diêu Mộng Kỳ về nhà.
Trước khi Diêu Mộng Kỳ xuống xe, Tần Hiên nói: “Mộng Kỳ, hôm nay cảm ơn chị, có rất nhiều lời em không có cách nào nói với người khác, bọn họ không hiểu em, không nghĩ đến hôm nay chị có thể hiểu em.”
“Thật sự cảm ơn chị rất nhiều, sau khi nói ra, em cảm thấy trong lòng nhẹ đi rất nhiều, gặp anh trai em, chị nhớ gửi lời hỏi thăm của em nhé, còn nữa, chị giúp em nói mấy câu tốt về em với anh ấy nhé! Em và anh ấy… dù sao cũng là anh em!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT