Cố Vân Tịch nghe vậy liền cười: “Tốt hơn là tốt, tôi yên tâm rồi!”
“Nói về chuyện này, tôi học y nhiều năm như vậy rồi, năm đó ông ngoại tôi còn sống, còn khen y thuật của tôi giỏi hơn nhiều thầy thuốc lớn tuổi! Lúc đó tôi còn chưa tin, bây giờ thấy cơ thể ông Diêu tốt, tôi cũng tìm lại chút tự tin!”
Diêu Vũ Thần và Tần Mạc hai mắt nhìn nhau một cái, Tần Mạc cười nói: “Cơ thể ông ngoại tôi thật sự đã tốt hơn, rất cảm ơn cô, Vân Tịch, ban đầu chúng tôi cũng cho rằng đó là bệnh người già, khó chữa, không nghĩ đến còn có cách chữa.”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Diêu Mộng Kỳ không dám tin: “Gần đây quả thật ông nội tôi tốt hơn rất nhiều, đều là anh tôi và tiểu Mạc tự mình nấu, mỗi lần đều phải chính mình nhìn ông uống hết mới được, trời ơi! Anh tôi còn nói gì mà xin được thuốc từ danh y ở nơi nào đó, không nghĩ đến là Vân Tịch a!”
Cố Vân Tịch cười rất tự tin: “Đúng vậy! Thật ra tôi học ông ngoại được rất nhiều thứ, nhưng người ta thấy tôi còn nhỏ không dám để tôi xem bệnh, lần trước Diêu lão gia tử thấy tôi có phương thuốc của ông ngoại, anh cô và tiểu Mạc mới dám dùng thuốc.”
“Thật ra, cho dù không có phương thuốc của ông ngoại, tôi cũng có thể chữa khỏi bệnh!”
Diêu Mộng Kỳ: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT