Cô biết bề ngoài Lục Hạo Đình mặc dù đứng đắn nghiêm túc, nhưng bên trong lại rất ngọt ngào, ấm áp! Nhất là lúc ở trước mặt cô!
Cô không biết, thời điểm này Lục Hạo Đình lại ngọt đến vậy!
Kiếp trước, lúc bọn họ ở chung với nhau, tuổi Lục Hạo Đình đã lớn một chút, thành thục hơn rất nhiều, khí tức hài hòa, thoải mái, da mặt dày, tính tình âm trầm là rất bình thường.
Bây giờ Lục Hạo Đình vẫn còn là thiếu niên thanh khiết a! Chẳng lẽ là cô quá đơn thuần?
Cố Vân Tịch cười khiến những người khác trong ký túc xá phải chú ý, Tưởng Hân Lôi ngẩng đầu nhìn về phía Cố Vân Tịch mặt cười đầy hưng phấn, giơ điện thoại di động hướng nàng nhỏ giọng nói: "Cậu qua đây xem cái này?"
Chuyện vừa rồi ở nhà ăn đã truyền ra, diễn đàn trường học hiện tại đang rất náo nhiệt!
Cố Vân Tịch cười lắc đầu một cái, tỏ ý cô đừng nói chuyện, tránh cho quấy rầy người khác.
Không gian ký túc xá lớn, tổng cộng có sáu người, còn có người đang ngủ.
Tưởng Hân Lôi không có nói gì nhiều, gật đầu rồi tự mình tiếp tục xem đi!
Cố Vân Tịch tiếp tục gửi tin nhắn cho Lục Hạo Đình.
"Muốn thấy em là tốt, em là vợ anh, muốn thấy em là chuyện bình thường!”
Lục Hạo Đình: "..."
Lục Hạo Đình để khăn lau xuống, ngồi vào ghế sa lon, quan hệ của hắn với Cố Vân Tịch bây giờ có chút…. không biết nên nói làm sao mới đúng!
Tiểu nha đầu này khiến hắn không biết phải làm sao, dĩ nhiên hắn hy vọng cô đối xử tốt với hắn, nhưng hắn lại không biết nên bắt đầu từ đâu, hắn rất bối rối, sao đột nhiên trở nên khó xử như vậy?
Chẳng lẽ giống như lời cô nói, cô là một tiểu cô nương không có tâm trạng tốt liền cố ý gây họa để hắn chú ý tới!
Có lẽ là vậy đi!
Nhưng nếu nói hoàn toàn là vậy thì Lục Hạo Đình tuyệt đối không tin.
Nhưng tạm thời hắn sẽ không tìm nguyên nhân, chỉ cần tiểu nha đầu kia thay đổi là tốt rồi!
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
"Đoàn trưởng! Là chúng tôi a! Hôm nay anh tới quét dọn vệ sinh hả? Để chúng tôi giúp anh một tay!”
"Đoàn trưởng! Đoàn trưởng!"
Lục Hạo Đình đi mở cửa, liền thấy thuộc hạ của mình, Lâm Chiêu và Vương Hầu!
Có hai người đến khổ lao miễn phí, tâm trạng Lục Hạo Đình không tệ, “Vào đi! Lau sạch sàn nhà đi!”
Lâm Chiêu: "..."
Vương Hầu: "..."
Đoàn trưởng, sao anh sai người tự nhiên thế?
Lục Hạo Đình nhìn bọn họ một cái, "Sao thế? Không phải nói đến giúp sao? Lau sàn nhà nhanh, lau sạch rồi đi ra ngoài huấn luyện đi!”
Lâm Chiêu: "..."
Vương Hầu: "..."
Khó trách, tiểu cô nương người ta nói anh tính tình không tốt, nhìn dáng vẻ anh như vậy mà muốn người ta có ấn tượng tốt với anh?
"Dạ!"
Hai người như nhận được quân lệnh, vội vàng cần công cụ nhanh chóng làm việc.
Đều là lính trong bộ đội, đều là tự mình chăm sóc mình, nên chút chuyện nhỏ này không làm khó được bọn họ.
Hai người cầm công cụ, tay chân nhanh chóng bắt đầu lau sàn nhà, dọn vệ sinh khắp nơi.
Lục Hạo Đình ôm điện thoại di động, làm ổ trên ghế sa lon nói chuyện phiếm cùng cô vợ nhỏ!
Hồi lâu không thấy Lục Hạo Đình hồi âm, Cố Vân Tịch lại gửi một cái tin nhắn tới.
"Sau này phải nhớ em nhiều một chút, mỗi ngày đều nhớ, biết không?"
Lục Hạo Đình: "Tuân lệnh!"
Cố Vân Tịch: "..."
Cố Vân Tịch trong ký túc xá dùng sức trừng mắt nhìn vào dòng tin nhắn mới nhận được, xong rồi cô lại cảm thấy mình việc mình làm rất giống trong mấy bộ sách võ thuật, nhưng anh…?
Cố Vân Tịch: "Không cho phép trêu đùa em!"
Lục Hạo Đình gửi tới con icon rất vô tội!
Cố Vân Tịch vừa mới phát hiện ra thế giới mới của Lục Hạo Đình, nói chuyện phiếm qua điện thoại đã rất ngạc nhiên rồi, anh còn có cảm xúc?
Ai khiến anh như vậy a?
Cố Vân Tịch quyết định đổi chủ đề nói chuyện, có lẽ kiếp trước, cô còn chưa hiểu rõ Lục Hạo Đình.
Cố Vân Tịch: "Em sắp phải thi tháng rồi, rất hồi hộp!"
Lục Hạo Đình: "Thành tích em tốt như vậy, không phải hồi hộp, vẫn sẽ đứng hạng nhất thôi!”
Cố Vân Tịch: "..."
Rõ ràng là muốn trêu anh, nhưng làm sao lại có cảm giác ngược lại nhỉ!?
Cố Vân Tịch: "Thân phận em ở đây rất đặc thù, trước đây thành tích tốt như vậy, em sợ lần này thi không đủ vượt trội, người ta sẽ cười nhạo em!"
Lục Hạo Đình: "Ngoan! Bọn họ không dám! Nếu có người chê cười, anh Hạo Đình sẽ dạy dỗ bọn họ!"
Cố Vân Tịch: "..."
Trong ký túc xá yên tình, Cố Vân Tịch ôm điện thoại, ánh mắt cong cong nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, đầu kia điện thoại thật sự là Lục Hạo Đình sao?
Cố Vân Tịch cả người mơ màng!
"Anh thật sự là anh Hạo Đình?"
Trong quân đội, Lục Hạo Đình nhìn nha đầu này chọc mình đến tức cười, nụ cười ở khóe miệng cơ hồ không che giấu được, thật muốn nhìn gương mặt lạnh lùng trong trẻo lại cố chấp, đầy phòng bị của cô nương nào đó giờ có dáng vẻ ra sao a!
Lục Hạo Đình: "Trừ anh, ai sẽ tốt với em như vậy?”
Cố Vân Tịch: "..."
Xong rồi, xong rồi, xong rồi!
Bây giờ cô có thể khẳng định, mình bị trêu đùa rồi!
Không đúng nha!
Không giống tính tình của Lục Hạo Đình a!
Trước giờ cô vẫn luôn phòng bị với hắn, điểm này Lục Hạo Đình rất rõ.
Bất kể hắn làm gì cũng khiến cô nghi ngờ hắn có âm mưu, cho nên hắn không biết phải đối với cô như thế nào mới đúng!
Anh Hạo Đình trước giờ đối với cô luôn cẩn thận dè dặt, sợ cô hiểu lầm, sợ dọa cô! Lục Hạo Đình trước đây tuyệt đối sẽ không nói với cô những lời này.
Bởi vì, hắn chỉ cần thoáng làm gì hoặc nói gì cũng khiến cô cho rằng hắn là lưu manh!
Nhưng bây giờ…. Khác rồi.
Cố Vân Tịch vắt hết óc suy nghĩ rốt cuộc là sai ở chỗ nào? Suy nghĩ một lúc lâu, cô mới cười!
Đúng rồi!
Lục Hạo Đình là ai a?
Hắn là Thượng tá lục quân trẻ tuổi như vậy, một chút năng lực cũng không có thì làm sao được!
Người này có trực giác rất mạnh, nhất là ánh mắt, rất sắc bén! Hai ba ngày trước, cô thay đổi thái độ với Lục Hạo Đình, chắc chắn hắn đã nhìn ra mục đích của cô!
Nếu đã biết mục đích cô, hắn tự nhiên… thuận theo cô.
Cố Vân Tịch nhếch mép một cái, năng lực điều tra của người này quá mạnh mẽ đi!
Cố Vân Tịch thở phì phò, trả lời hắn một câu, "Đứng đắn một chút, không cho phép trêu đùa em!"
Những lời này, khiến Lục Hạo Đình cười ra tiếng!
Thật ra thì, hắn cũng rất hồi hộp, khẩn trương, hắn cũng đang thử thăm dò, hắn muốn dò xét thái độ cái tiểu nha đầu này, hiển nhiên kết quả này khiến hắn rất là vui!
Nụ cười này của hắn dọa sợ hai người đang quét dọn Lâm Chiêu cùng Vương Hầu.
Má ơi!
Quen biết lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy đoàn trưởng cười dịu dàng như vậy, đột nhiên da gà da vịt rơi đầy đất?
Hai người hai mắt nhìn nhau một cái, tay chân vội vàng nhanh chóng quét dọn xong, xong rồi nhìn Lục Hạo Đình nói: "Đoàn trưởng, đã quét dọn sạch sẽ, chúng tôi đi huấn luyện!"
"Ừ! Đi đi!" Ngay cả nhìn cũng không nhìn bọn họ.
Lâm Chiêu: "..."
Vương Hầu: "..."
Hai người đi đến trong sân huấn luyện, Vương Hầu hưng phấn như uống máu gà xông tới gào:
"Các anh em! Các anh em! Đoàn trưởng yêu rồi! Đại ma vương yêu rồi!"
Giọng nói này, trong nháy mắt làm cho cả sân huấn luyện nổ tung!