Cố Vân Tịch từ phòng vệ sinh đi ra liền thấy Lục Hạo Đình ngoan ngoãn nằm sấp ở trên giường, lông mày nhíu một cái, cô leo lên giường, đi tới bên người Lục Hạo Đình, từ phía sau lưng nhìn hắn một cái, sau đó.. Trực tiếp bước qua ngồi vào sau lưng Lục Hạo Đình!

Toàn bộ người Lục Hạo Đình lần nữa cứng đờ!

Cố Vân Tịch bắt đầu đấm bóp cho hắn!

Cô học y, thân thể con người, mỗi một kinh mạch cô đều nắm trong lòng bàn tay, thậm chí cô còn biết trên người Lục Hạo Đình có những vết thương gì!

Không nhẹ không nặng, lực đạo vừa đúng lúc, đôi tay nhỏ bé mềm mại ở sau lưng hắn ấn, lúc sau khiến Lục Hạo Đình thoải mái hừ hai tiếng!

Cố Vân Tịch mím môi cười một tiếng, "Các anh làm lính nhất định phải chú ý bảo dưỡng thân thể, anh trước kia thường xuyên làm nhiệm vụ bị thương, đều là chuyện bình thường như cơm bữa, bây giờ tuổi còn trẻ, thân thể còn khỏe, tự nhiên không cảm giác được, đến khi tuổi anh lớn hơn, những vết thương kia sẽ xuất hiện hậu di chứng.”

"Đến khi đó, anh lại chịu đựng!"

Kiếp trước cả đời Lục Hạo Đình mang chiến công hiển hách, hắn là Thượng tướng trẻ tuổi nhất đế quốc, một thân chiến công đều là lấy mạng đổi lấy.

Khi Lục Hạo Đình tuổi trung niên, mặc dù quyền cao chức trọng nhưng thân thể không tốt lắm, nguyên nhân cũng bởi vì lúc còn trẻ hắn thi hành rất nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, bị trọng thương rất nhiều, trong cơ thể lưu lại không ít vết thương!

Lúc còn trẻ thân thể cường tráng không cảm giác được, đến khi tuổi tác lớn dần, sức khỏe cả người liền bắt đầu tuột dốc không phanh!

Kiếp trước lúc cô xảy ra chuyện, với thân phận và địa vị của hắn vốn không cần tự mình xuất binh đi cứu cô nhưng hắn vẫn tự mình đi! 

Kết quả…..

Cố Vân Tịch vừa đấm bóp cho hắn, vừa nhìn bóng lưng hắn, đem những giọt nước mắt trực trào ra nuốt về. 

Đời này, cô nhất định phải bảo vệ hắn thật tốt!

"Anh Hạo Đình.."

"Ừ.."

Cố Vân Tịch nghe âm thanh này của hắn cảm thấy hắn đang rất thoải mái, hưởng thụ. 

Cố Vân Tịch cười một tiếng, "Chuyện trường học, khi đó tâm tình em vốn không vui, tính toán muốn chọc giận anh một chút, không nghĩ tới chuyện lại lớn như vậy…”

Cố Vân Tịch cúi người xuống, nằm ở sau lưng hắn, đầu tựa vào bả vai hắn, nói bên tai hắn: "Em lấy lòng anh như vậy, anh tha thứ cho em chuyện lần này nhé, sau này không nhắc nữa có được không? Tên Tần Hiên đó… em thật sự không thích hắn!”

Lục Hạo Đình nằm sấp trên giường, cô gái ngồi ở sau lưng hắn giờ phút này nghiêng người xuống, nằm ở trên bả vai hắn.

Hắn mở mắt ra thì thấy cô gái nhỏ mang từng nét đẹp, khuôn mặt lạnh lùng gần ngay trước mắt!

Cố Vân Tịch rất đẹp! Đẹp khác thường!

Điều này lần đầu tiện gặp cô, hắn đã biết!

Cô bé này đích thực là đẹp đến mê người, khí chất trong trẻo lạnh lùng, mi mắt có khí chất đẹp lạnh lùng, đúng chuẩn là một nữ thần cao lãnh!

Lúc trước cô còn nhỏ, loại khí chất đẹp lạnh lùng này chưa thể hiện ra hoàn toàn. 

Cô dần dần lớn lên, loại khí chất đó càng ngày càng hấp dẫn, nhất là… hấp dẫn đàn ông!

Khuôn mặt nhỏ nhắn đó gần trong gang tấc, Cặp mắt xinh đẹp kia như biết nói, Lục Hạo Đình cảm thấy ánh mắt của cô tựa hồ có dòng điện, chạy khắp toàn thân hắn, xốp xốp tê tê!

Hắn bắt lại bàn tay nhỏ bé của cô, kéo cô xuống nằm bên người hắn!

“A…” Cố Vân Tịch sợ hết hồn!

“Em đang lấy lòng anh sao?” Đôi mắt đen láy, con người thâm thúy của hắn nhìn cô chằm chằm, giống như là muốn đem linh hồn cô hút vào đó vậy. 

“Phải!” Cố Vân Tịch khôn khéo gật đầu.

Lục Hạo Đình nhìn cô không nói lời nào!

Nhìn một lúc lâu, hắn bỗng nhiên cười! 

Khóe miệng hơi câu lên, ánh mắt đen nhánh mang mười phần ý cười, nụ cười này làm Cố Vân Tịch nhìn đến có chút xấu hổ!

"Còn chưa đủ!" Lục Hạo Đình tìm một vị trí thoải mái, tiếp tục nằm nhắm mắt lại nói: "Tiếp tục!"

Cố Vân Tịch cười một tiếng, hắn đây là muốn cô tiếp tục đấm bóp cho hắn?

Cô ngoan ngoãn leo đến trên người hắn ngồi, tiếp tục đấm bóp cho hắn, hắn ngoẹo đầu nằm ở đó, khóe miệng kia cong thành một nụ cười, mãi không biến mất! 

Rất nhanh, hắn đã thở đều đều, đây là ngủ rồi!  Cố Vân Tịch vui vẻ!

Thật đúng là theo gậy leo lên a!

Lúc mới bắt đầu, dáng vẻ hắn có khẩn trương không dứt, rất sợ làm ra chuyện gì khác thường sẽ chọc cô không vui. Mà giờ lại yên tâm thoải mái nằm ngủ trên giường cô!

Đây là không có chuẩn bị!

Ha ha ha!

Lục Hạo Đình, anh suy nghĩ gì em còn không biết sao!

Lại nhớ đến kiếp trước, anh mượn rượu ôm em lên giường, anh đêm đó cùng anh ban ngày đúng là hai người hoàn toàn khác…

Cố Vân Tịch nhẹ nhàng đến bên cạnh hắn, nằm xuống, trong phòng mở điều hòa, không khí mát mẻ thoái mái.

Cô kéo chăn mỏng đắp lên cho hai người. Cô đặt đầu xuống bên cạnh hắn, rồi cứ như vậy nhìn hắn!

Kiếp trước mình cố chấp, nhạy cảm, tự ti lại kiêu ngạo! Từ nhỏ cô là một thiên kim tiểu thư luôn mặc quần áo đẹp, rồi bất ngờ bị cha mẹ vứt bỏ khiến cô bị đả kích rất lớn!

Hơn nữa, tuổi thơ đi theo ông ngoại, tính khí ông ngoại vô cùng không tốt, thậm chí có thể nói, có chút nóng nảy, mặc dù nuôi cô nhưng cô quả thực chịu không ít đau khổ.

Thường xuyên bị ông đánh chửi, mà cô lời nghe được nhiều nhất chính là: “cha mẹ mày cũng không cần mày, mày cho rằng mày là ai? Thứ vô dụng? Chút chuyện nhỏ này cũng không làm được, giữ mày có tác dụng gì?” 

Cô bị làm cho sợ, đồng thời cũng bị đánh, từ đó phát điên học tập, phát điên muốn báo thù!

Năm ấy cô mười lăm tuổi, ông ngoại bệnh qua đời, bỗng nhiên cô trở nên luống cuống, Lúc này Lục Hạo Đình cường ngạnh muốn kết hôn với cô, như cướp cô đem về nhà!

Cô hận hắn, trốn hắn nhưng cũng rất sợ hắn!

Nhưng hắn vẫn che chở cô khắp nơi! Hơn nữa, cô cũng chưa bao giờ chạm qua hắn.

Gả cho hắn đối với cô mà nói, chính là dời từ nhà đến chỗ tốt hơn, có người cho cô tiền tiêu nhưng không yêu cầu cô phải làm gì.  

Sau đó, cô lớn dần lên đến lúc hai mươi tuổi, cô báo thù, tâm tính vững vàng nên cũng hiểu chuyện không ít, từ đó dần dần si mê Lục Hạo Đình!

Nhưng trốn tránh nhiều năm như vậy, muốn yêu hắn nhưng nhất thời không thể sửa được thói quen, luôn sợ mất hắn!

Đoán chừng người này cảm thấy cô thay đổi, lại mượn rượu ôm cô lên giường, ngày đó cô như uống rượu, say đến lợi hại!

Thật ra thì…

Hắn không say, cô cũng không say!

Hắn biết cô không say!

Cô cũng biết hắn không say!

Cả hai cứ giả vờ hồ đồ như thế, giả vờ từ chối mà ở cùng nhau!

Sau đó, cái "tư thế" đó, hai người hoàn toàn hòa làm một!

Cùng hắn chung đụng càng nhiều, cô càng không khống chế được mà càng ngày càng thích hắn, số lần hắn uống say càng ngày càng nhiều..

Ho khan một cái..

Bây giờ nhớ lại, Cố Vân Tịch cảm thấy buồn cười!

Xem ra, không chỉ có hắn im lặng cô cũng im lặng!

Vốn là quan hệ của bọn họ càng ngày càng tốt, đáng tiếc thân thể cô lại xảy ra vấn đề, nó bắt đầu đau đơn mà không rõ nguyên nhân, đau đớn từ trong xương phát ra, số lần càng ngày càng dày đặc. 

Lúc đó cô phát hiện ra, mình trúng kịch độc!

y thuật của mình tốt như vậy, nhưng hoàn toàn không có cách nào giải độc, biết mình không còn sống được lâu liền muốn rời đi. 

Lại lần nữa trốn tránh hắn, cho đến cuối cùng… chết cùng một chỗ!

Nghĩ đến sau cùng, hắn chết thảm thiết, trong lòng Cố Vân Tịch đau xót, một giọt nước mắt theo khóe mắt rơi xuống, nhìn Lục Hạo Đình sống sờ sờ trước mắt, Cố Vân Tịch cúi đầu nhẹ nhàng hôn bên mép hắn một cái!

Lúc cô ngẩng đầu liền thấy cặp ánh mắt đen nhánh kia, không nháy một cái.. Nhìn chằm chằm mình!

Ách..

* * * đề bên ngoài lời ------

Tác giả: Người bạn nhỏ đoán một chút, tiếp theo chúng ta trai gái chủ sẽ làm mà?

Ăn dưa quần chúng 1: Vân Tịch nhất định sẽ xấu hổ rồi!

Ăn dưa quần chúng 2: Lục thiếu nhất định sẽ hôn trở về không thể thua thiệt mà!

Nhưng mà trên thực tế..

Cố Vân Tịch: Em không phải hôn anh một chút, anh lớn như vậy ánh mắt trợn mắt nhìn em làm gì? Không biết giả bộ ngủ sao? Vốn còn muốn hôn một cái nữa, anh vừa mở mắt nhìn, người ta cũng xin lỗi rồi!

Lục Hạo Đình: “…”

Mọi người: “…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play