“Sao cô không thử nghĩ lại xem, bao nhiêu năm qua Vũ Vi phải chịu bao ấm ức trong Tần gia, bây giờ cuối cùng cũng “hóa phượng hoàng đậu cành cao”, con ấy có quyền kiêu ngạo, có quyền phấn khởi chứ!”
“Diêu Văn Tích, tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi? Cái kiểu kiêu ngạo đó sớm muộn gì cũng hại chết cô thôi! Thế giới của giới thượng lưu không chỉ gói gọn ở mỗi Giang Châu đâu. Ngoài kia còn rộng lớn lắm, người tài thì tầng tầng lớp lớp, cô tưởng cả thiên hạ này phải xoay quanh mình cô chắc? Giờ bị dạy cho một bài học rồi chứ gì?”
Diêu Văn Tích sắc mặt lạnh tanh: “Ý ông là gì? Tôi rơi vào tình cảnh này, chẳng phải là vì những người đó xem thường tôi sao? Bọn họ đánh vào mặt ai? Không phải ông chắc? Tần Lập Vinh, không phải ông rất sĩ diện à? Thế lần này mất mặt rồi, lại chẳng thấy ông nói gì?”
Tần Lập Vinh bật cười khẩy một tiếng: “Bớt chơi trò khiêu khích đi, Diêu Văn Tích. Không có tôi, tình cảnh của cô bây giờ còn thê thảm hơn nhiều đấy.”
“Ông…”
“Từ trước đến nay tôi luôn thuận buồm xuôi gió trong giới chính trị. Đừng nói là Lưu Tinh Trì, ngay cả Lục Hạo Đình, cũng từng nể tôi vài phần. Trước đây ở Giang Châu, Lục Hạo Đình chưa từng nhắm vào tôi một lần nào. Đến tận bây giờ, những người đó gây khó dễ cô cũng chỉ giới hạn ở thương trường, kiểu như đâm nhẹ rồi buông ngay ấy. Chứ họ có đụng đến tôi bao giờ đâu.”
“Cô tưởng nếu thật sự họ muốn động đến tôi, muốn đối phó cả Tần gia, họ sẽ ra tay với cô à? Cô đánh giá bản thân mình cao quá đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play