Lúc ăn cơm tối, Thần Hàn Lâm nhìn thấy trên bàn có thêm một cô bé hướng nội, cũng lấy làm lạ mà tấm tắc khen, Thanh Nịnh có một người bạn như vậy thật đúng là tính cách bổ sung.
Hắn tiến đến bên cạnh Thần Vận, nhỏ giọng nói: "Lão đệ, Thanh Nịnh không thích bạn học này sao, sao ta thấy không được vui vẻ lắm."
Thần Vận liếc qua khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng kia: "Nàng phải giữ hình tượng lạnh lùng, cho nên không thể cười."
Tiểu lão đầu lập tức hiểu ý, hứng thú nhìn các nàng.
Sau bữa ăn, cuối cùng người nhà Tần Hiểu Hiểu cũng gọi điện thoại tới, có lẽ là đột nhiên phát hiện trong nhà thiếu người.
"Con ăn cơm xong rồi, bây giờ con về nhà đây, mẹ gặp lại."
Cúp điện thoại, nàng nhìn về phía Thanh Tuyết, vừa cười vừa nói: "Tỷ tỷ, em phải về nhà rồi, mẹ em bảo em cảm ơn mọi người đã khoản đãi, hôm nào em sẽ đến nhà chơi."
Nói xong, có chút cúi đầu.
Thanh Tuyết cười đồng ý, nàng đối với tiểu cô nương này cũng rất là yêu thích, hoạt bát chất phác, hơn nữa còn rất lễ phép.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT