Tâm trạng của Thần Vận bây giờ không có cách nào dùng ngôn từ diễn tả được, hắn thật sự sợ Thanh Nịnh trở mặt, trực tiếp đá gãy "chân thứ ba" của mình.
Haiz, sống mệt mỏi quá, sao thế giới này còn chưa hủy diệt, chuyện khó xử nhất cũng chỉ đến thế này là cùng.
Vì mùa hè nóng bức, quần áo bệnh nhân bệnh viện phát đều là loại quần đùi rộng rãi đến đầu gối, mà lúc này, "nó" lại đang trong trạng thái "giương cờ".
Chuyện này cũng không thể trách Thần Vận, hắn bây giờ nhìn thì hơn 30 tuổi, nhưng kỳ thật mới có 22 tuổi, chỉ kém Thanh Nịnh 4 tuổi, một thiếu nữ xinh đẹp như thế ở trước mặt ẩn ẩn hiện hiện, không có phản ứng mới là có bệnh.
Lúc này, một cảm giác mát lạnh từ chân truyền đến, chỉ thấy Thanh Nịnh vẫn giữ nguyên vẻ mặt, tiếp tục công việc của mình.
"À, Thanh Nịnh, không phải như ngươi nghĩ đâu, ta thật sự không cố ý."
Thanh Nịnh không nói gì, nhúng khăn mặt vào chậu nước vò mấy lần, sau đó lấy ra tiếp tục lau.
"Ngươi nghe ta giải thích đã, chuyện này..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT