Đột nhiên, trên đầu truyền đến một trận cảm giác quen thuộc, chỉ khác lần này rất đau, nàng ôm đầu, ngơ ngác ngẩng lên.
Thần Vận dùng sức búng trán nàng một cái, giọng điệu không còn ôn nhu như vừa rồi: "Thanh Nịnh, ngươi cũng quá vô lương tâm, ta liều mạng cứu ngươi ra, ngươi lại nói với ta những lời này? Nghe ý của ngươi, là cánh đã đủ cứng cáp, chuẩn bị bay một mình?"
Thần Vận đỏ mặt tía tai, tức giận nhìn ngang nhìn dọc, giống như đang tìm kiếm vật gì đó.
"Ngươi...
tìm cái gì a?"
"Ta tìm cái gì? Ta tìm vật có thể đánh ngươi, con cái lớn như vậy mà dám đòi bỏ nhà ra đi, thật sự là ba ngày không đánh là lên mặt."
Thanh Nịnh ngẩn người, sau đó hai mắt đều sáng lên: "Ầy, cái này được không?"
Thần Vận cầm chiếc dép lê được đưa tới, giơ tay lên định đánh, hắn thật sự tức giận, tựa như cây cải trắng nuôi nhiều năm, lại bị người ta cuỗm cả chậu lẫn đồ ăn mang đi vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play