“Hắn muốn mượn lực lượng hàn băng của Huyền Vũ Quy Xà để trì hoãn tốc độ

của Thời Thương.”

Vương Bạch Mi híp mắt: “Chẳng lẽ hắn muốn dùng Thần Phong Minh Kính

Đao để phản xạ Thời Thương? Có thể thành công sao?”

“Thời Thương này, là Chúc Cầu mượn lực lượng từ chỗ của Cổ thần Chúc

Quang âm.”

Đại trưởng lão Ngự đường Yến Quy Lai gõ gõ tay vịn, ánh mắt suy tư: “Vẫn có

khả năng! Ba con Chúc Cầu này chỉ có cảnh giới tứ phẩm, chúng nó đều không

thể khống chế Thời Thương. Tiền đề là có thể hạ thấp tốc độ của Chúc Cầu và

Thời Thương xuống một trình độ nhất định, ngoài ra tốc độ và lực phản ứng của

Sở Hi Thanh cũng phải đuổi kịp ba con Chúc Cầu kia.”

“Chúc Cầu có thể mượn lực, vậy Sở Hi Thanh cũng có thể mượn! Năm cái

Thánh khí của tông môn, mặc cho hắn chọn.”

Vẻ mặt của đại trưởng lão Hác Thu Phong khá là sung sướng: “Ta cảm thấy khá

là hứng thú với môn bí pháp vừa rồi của hắn. Ba con Chúc Cầu tứ phẩm kia lại

không thể dự đoán được vị trí chân chính của hắn.”

Thật ra không phải là không thể dự đoán, mà là không thể dự đoán được ngay.

Bọn nó thường phải mất đến một phần ba sát na thì mới có thể khóa được bóng

người Sở Hi Thanh.

(sát na = đơn vị thời gian cực ngắn trong phật học, khoảng 0.013 giây)

Nhưng một phần ba sát na này lại đủ để quyết định rất nhiều chuyện.

cái gọi là ‘Một niệm chín mươi sáu sát na, một sát na gồm chín trăm lần sinh

diệt’.

một phần ba cái sát na, cũng là ba trăm lần sinh diệt, ba trăm sinh mệnh sinh ra

và biến mất.

con Huyền Vũ Quy Xà cấp độ tam phẩm kia, đúng là đã phá giải bí pháp của Sở

Hi Thanh nhanh hơn ba con Chúc Cầu.

Nhưng tốc độ của ‘Băng pháp’ của con Huyền Vũ Quy Xà này kém hơn Thời

Thương của Chúc Cầu rất nhiều.

Huống hồ nó có phá giải nhanh hơn thì cũng không làm nên chuyện gì.

Những Thời Thương kia đang nhằng nhịt khắp nơi trong lòng núi, cắt chém tất

cả mọi thứ.

Hác Thu Phong là đại trưởng lão nắm giữ tài vụ của tông môn, vì thế mà hắn

không thể không vui mừng.

Vì tòa trận pháp bên trong Đạo Nhất điện này, Thuật sư viện đã lấy 1200 vạn

lượng vàng.

Một khi bọn họ phát động trận pháp, cưỡng ép can thiệp vào bí cảnh, vậy một

nửa Thần Huyết nguyên tinh và Tinh Thần thạch trong Đạo Nhất điện sẽ phải

báo hỏng.

Nhưng bây giờ xem ra, vị Huyết Nhai thánh truyền này là một đệ tử có thể tiết

kiệm tiền cho tông môn.

“Đúng là lợi hại! Bí pháp này hẳn là dựa vào Bạch Mã Phi Mã để nghiên cứu ra,

dung hợp với áo nghĩa của Vô Tướng công, nhớ đó mà sáng tạo ra cái mới.”

Đại trưởng lão Ngự đường Yến Quy Lai là người trẻ nhất trong tất cả đại trưởng

lão ở đây, nhưng sức chiến đấu của vị này có thể nằm trong năm vị đầu trong số

tất cả đại trưởng lão nhị phẩm của Vô Tướng thần tông.

Hắn chỉ liếc mắt là đã nhìn ra nền tảng của Vô Cực Trảm, trong mắt hiện ra vẻ

kinh ngạc.

Sở Hi Thanh không thể sáng tạo ra loại bí pháp này mới đúng!

Chỉ có Bá Võ Vương Tần Mộc Ca và gia chủ trước của Kinh Tây Sở thị mới có

năng lực thôi diễn từ ‘Vô tướng’ đến ‘Vô cực’.

Sau đó, Yến Quy Lai cũng không suy nghĩ nhiều, mở to đôi mắt như chuông

đồng, nói: “Nhưng có thể thành công hay không, vậy phải xem Nhai Tí đao ý và

Thần Phong Minh Kính Đao của hắn thế nào.”

Thần sắc Lý Trường Sinh lại lạnh lẽo, không nói một lời.

Hắn trợn đôi mắt đậu xanh, tập trung toàn bộ tinh thần để quan sát cảnh tượng

bên trong bí cảnh.

Tình thế trong núi băng Huyền Vũ biến đổi trong nháy mắt, tuy Sở Hi Thanh đã

có kế sách phá cục, nhưng vẫn nằm trong hoàn cảnh rất nguy hiểm.

Một khi sơ sẩy là có thể dẫn đến tai ương ngập đầu.

Lý Trường Sinh nhất định phải tập trung tinh thần, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc

nào.

Sự chú ý của mọi người trong Đạo Nhất điện cũng bị hấp dẫn bởi trận chiến

trong núi băng.

Từ đầu đến cuối, bọn họ đều không nói một câu nào về mấy người Kiếm Thị

Phi, Vân Thiên Ca và Liệt Linh, thậm chí còn không thèm quan tâm.

Mấy đứa bé xui xẻo này, hành động mai phục ở núi băng Huyền Vũ quả thật là

là quyết định ngu xuẩn nhất của bọn họ trong cuộc đời này. . .

. . .

Vân Thiên Ca đang cực kỳ hối hận.

Kế hoạch của Kiếm Thị Phi là cực kỳ hoàn mỹ.

Mười mấy vị ngũ phẩm cấp siêu thiên kiêu, cộng thêm hai vị cao thủ Dạ Lang

tộc, đã có thể áp chế Sở Hi Thanh.

Mượn Huyền Vũ Quy Xà, bọn họ còn có thể ép Sở Hi Thanh vào chỗ chết mà

không cần phải trả giá quá đắt.

Vân Thiên Ca không tìm thấy bất kỳ sơ hở nào ở trong kế hoạch này, cho nên

mới đáp ứng Kiếm Thị Phi.

Hắn không ngờ Sở Hi Thanh lại còn có một chiêu như vậy. . .

Huyền Vũ Quy Xà đang nằm trong trạng thái điên cuồng, nó nổi giận đến gần

như mất lý trí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play