“Không đến tám mươi cái hô hấp, trừ bỏ thời gian người kia xử lý chiến lợi

phẩm, có lẽ hắn đã chém giết Mai Thư trong thời gian hai mươi cái hô hấp.”

Lúc này, một thanh niên ăn mặc trang phục vàng óng đi ra từ trong đám người.

Hăn có khuôn mặt tuấn lãng, trước mi tâm còn có một ngọn lửa màu xanh lam

đang thiêu đốt.

Con mắt thanh niên này cũng màu vàng nhạt, trong đó toát ra vẻ hứng thú mãnh

liệt.

Hắn cúi người, hơi kinh ngạc nhìn thi thể của Mai Thư: “Xem vết đao này, còn

có một chút lực lượng phong loi. Chắc hẳn Sở Hi Thanh đã dùng cực chiêu

Phong Xế Lôi Hành để chém giết Mai Thư, hơn nữa còn là hai đao. Còn cả cái

đầu này, thất khiếu chảy máu, chứng tỏ khi còn sống đã phải chịu đựng thần

niệm xung kích rất lớn, hầu như nguyên thần sắp vỡ vụn.”

Sau đó hắn ngẩng đầu lên, khóe môi vểnh cao: “Xem ra Mai Thư đã coi thường

đối thủ của hắn, thực lực của Sở Hi Thanh này rất mạnh, mạnh hơn rất nhiều so

với rất nhiều người trong chúng ta.”

Mà lúc này, đại đa số đệ tử Huyết Bức sơn và Thần Diễm cung ở đây đều lộ ra

vài phần e ngại.

Nhưng cũng có hơn ba mươi người trong đó đó, bọn họ chẳng những không

sinh ra ý e ngại, mà trên mặt còn tràn đầy tò mò và hưng phấn.

Trong mắt của mấy người này càng hiện ra ánh sáng lộng lẫy màu đỏ tươi.

Sức chiến đấu của Sở Hi Thanh càng mạnh càng tốt.

Đối thủ bị bọn họ giết càng mạnh mẽ, thì lại được càng nhiều thần ân.

Lúc này bọn họ chỉ tiếc nuối vì tên tạp chủng Mai Thư này lại cướp được tư

cách khiêu chiến mà mỗi tháng chỉ có một lần.

Mọi người muốn khởi xướng khiêu chiến với Sở Hi Thanh, vậy chỉ có thể chờ

đến tháng sau, hoặc là có thể trực tiếp gặp mặt Sở Hi Thanh ở bên trong bí cảnh

thời gian này.

. . .

Chạng vạng ba ngày sau, tại một hang động khác trên cùng ngọn núi lửa.

Sở Mính nhìn chiếc roi dài hư ảo trên đỉnh đầu mình đã biến thành màu xám

đen, sắc mặt không khỏi lúc xanh lúc đen.

Đây là vì ba ngày nay, nàng đã từ chối lời khiêu chiến Thần Ân của người khác

tận mười lăm lần.

Ấn ký Huyền Nữ trên đỉnh đầu Sở Mính cũng chuyển từ màu vàng bạc phức tạp

sang màu sắc hiện tại.

Sở Mính cũng vì thế mà lo lắng.

Thật ra thì nàng không quan tâm đến ‘thần ân’ này lắm.

Cha nàng đã nói, con đường võ đạo chỉ có thể dựa vào bản thân.

Thần ân gì gì đó, tất cả đều là ngoại lực, không thể dựa dẫm.

Huống hồ, với quyền thế và tài lực của Kinh Tây Sở thị, sao cần phải dựa vào

thần linh gì?

Vì vậy, huyết mạch thần ân mà người khác mơ ước, Sở Mính lại không quan

tâm lắm.

Có thì càng tốt, không có cũng không sao cả.

Nhưng mà vị cự thần Thái Sơ Huyền Nữ này thì khác, có người nói vị này lòng

dạ hẹp hòi, hơn nữa còn thù dai.

Nàng liên tục từ chối mười lăm trận, cũng tương đương liên tục vả vào mặt Thái

Sơ Huyền Nữ.

Nếu như tình huống tiếp tục chuyển biến xấu, Sở Mính có thể sẽ bị Thái Sơ

Huyền Nữ trừng phạt.

Năng lực của thần linh là khó có thể suy đoán, dù là bên trong tòa bí cảnh thời

gian này, thì vị ‘Vạn mưu chi chủ’ này cũng có biện pháp đưa nàng vào chỗ

chết.

Điều may mắn chính là, quy tắc trong bí cảnh thời gian này là nàng chỉ phải

nhận năm lời khởi xướng khiêu chiến trong một ngày.

Mặt khác thì Sở Mính rất căm tức, lại vừa lo lắng hồi hộp.

Mười lăm người khiêu chiến nàng, nàng lại không nắm chắc chiến thắng bất kỳ

kẻ nào.

Con đường tin tức của Sở gia cực kỳ mạnh mẽ, lại có hoàng cung đại nội và

Cẩm y vệ hỗ trợ.

Ba ngày trước khi Sở Mính tiến vào bí cảnh, Sở gia cũng đã gửi danh sách tất cả

các đối thủ mà nàng có thể gặp mặt trong bí cảnh thời gian.

Sở Mính nắm giữ tình báo của những người này, cho nên mới hết sức sợ hãi.

Bí cảnh thời gian lần này rất không đúng!

Mười lăm người khởi xướng khiêu chiến với Sở Mính, tất cả đều là cường giả

đỉnh cao nhất trong cấp độ lục phẩm thượng, không ai là ngoại lệ.

Quá nửa người trong số đó đều từng tiến vào Thanh Vân Tổng Bảng.

Nửa còn lại cũng là thiên kiêu nằm trong mười vị trí đầu của Thanh Vân Bảng

địa phương, tất cả đều tích lũy vài năm, sức chiến đấu cực mạnh, thậm chí có

thể nói là khủng bố.

Thậm chí Sở Mính còn nhìn thấy hai cái tên Huyền Vô Thượng và Kiếm Thị

Phi ở trong số đó.

Dục Giới Đệ Lục thiên Huyền Vô Thượng, là hạng 2 Thần Tú Thập Kiệt đao

bây giờ, hạng 42 Thanh Vân Tổng Bảng.

Đô Thiên thần cung Kiếm Thị Phi, là hạng 1 Thần Tú Thập Kiệt kiếm, hạng 45

Thanh Vân Tổng Bảng.

Nhân vật như vậy, vì sao cũng tiến vào bí cảnh thời gian?

Hai tông môn nhất phẩm này, căn bản là không nắm giữ đường hầm vào bí

cảnh.

Những năm vừa qua, mỗi khi bí cảnh thời gian mở cửa thì Dục Giới Đệ Lục

thiên và Đô Thiên thần cung đều ngồi xem chứ không tham gia.

Bọn họ không lo lắng Siêu thiên trụ tương lai của tông môn mình ngã xuống tại

đây?

Sở Mính âm thầm lạnh lẽo, toàn thân đều nổi da gà.

Tựa như tất cả anh kiệt cấp độ lục phẩm thượng trong thiên hạ, đều tụ tập lại

đây vậy.

Bọn họ đều đến vì mình?

Sở Mính vốn định lựa chọn một kẻ yếu trong đám người khiêu chiến, sau đó

đánh một trận.

Chỉ cần thắng một trận, trong vòng một tháng là sẽ không cần phải tham gia

nữa.

Chỉ cần dùng phương pháp này để sống qua mấy năm, chờ nàng lên cấp ngũ

phẩm, vậy thì không còn phải phát sầu vì cuộc chiến Thần Ân nữa.

Điều này cũng có thể lấy lòng ‘Vạn mưu chi chủ’ Thái Sơ Huyền Nữ.

Vị Huyền Nữ nương nương này không bao giờ thích những cuộc chiến mà

không có mưu.

Nhưng dưới tình hình trước mắt, nàng muốn tìm một người yếu mà cũng không

được. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play