“Đặc biệt là trong đó có một ít linh đan để tu luyện Bá thể, khi đó ta cũng có

chút hứng thú với Bá thể. Nhưng khi ở quận Thiết Sơn, trong vòng hai năm hầu

như không ngày nào là không chiến đấu, đã không có thời gian để tu luyện Bá

thế nữa.”

Sở Vân Vân cầm một cái ‘hắc thiết luân’ ở trên giá binh khí, tiện tay ném cho

Sở Hi Thanh :”Vật này cũng ở đây, vừa hay ngươi có thể sử dụng.”

Sở Hi Thanh tiếp nhận hắc thiết luân, sau đó ngưng thần nhìn kỹ.

Đây cũng là pháp khí được chế tạo từ Tinh Trầm thần thiết, hình dạng là một

vòng luân bằng kim loại to bằng cái thùng nước, bên trong được chia đều thành

chín vòng.

Dựa theo cấm trận ở bên trong pháp khí, thì cái pháp khí này nằm trong khoảng

tứ phẩm đến ngũ phẩm.

Vấn đề là Sở Hi Thanh nghiên cứu một lát, vẫn không hiểu công dụng của nó,

thứ này để làm gì?

Hắn không hiểu liền hỏi, quơ quơ cái vòng trong tay: “Đây là cái gì?”

“Cửu Thiên niệm luân.” Sở Vân Vân giải thích: “Sau này, khi ngươi luyện tập

Cửu Luân thần ấn, thì sẽ biết nó dùng để làm gì, nó có thể giúp ngươi gia tăng

tốc độ tu luyện Cửu Luân thần ấn.”

Lúc này, Sở Hi Thanh liền ôm cái Cửu Thiên niệm luân này vào trong lòng.

Lúc trước, khi hắn cắn răng tiếp nhận chìa khóa từ trong tay Tông Linh Uy, thì

chỉ cảm thấy vô cùng xót tiền.

Nhưng giờ phút này, hắn lại tràn đầy vui mừng, hắn suýt nữa thì bỏ qua gia tài

mấy trăm vạn lượng bạc này.

Lúc này, trong lòng Sở Hi Thanh hơi nghi ngờ: “Ta thấy hơi khó hiểu, vì sao

những thứ này của ngươi còn có thể bảo tồn đến bây giờ? Thời gian đã trôi qua

mười mấy năm, không có người thuê Thiên Lan cư thì cũng thôi, lẽ nào người

của Nội Vụ viện không đến kiểm kê sao?”

Đặc biệt là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca còn liên quan đến tung tích Nghịch Thần

Kỳ.

Nơi ở cũ của Tần Mộc Ca tại Vô Tướng thần tông, nhất định sẽ khiến các thế

lực quan tâm.

“Ta không rõ lắm, có điều. . .”

Sở Vân Vân nói đến đây, ánh mắt ẩn chứa hổ thẹn, nhìn về một phía khác: “Hẳn

là có quan hệ với sư phụ ta.”

Sở Hi Thanh không khỏi thoải mái.

Sau khi Tần Mộc Ca gia nhập Vô Tướng thần tông, nàng cũng từng bái sư.

Người này từng rất có tiếng nói trong số chư vị đại trưởng lão của Vô Tướng

thần tông.

Nếu như người này lên tiếng, đúng là không có ai trong Vô Tướng thần tông

dám động vào đồ của Tần Mộc Ca.

Trong gian phòng chứa đồ này, ngoại trừ binh khí và đan dược thì cũng không

có gì để xem.

Khi Sở Hi Thanh đi ra khỏi phòng chứa đồ, còn cố tình mở trận pháp phòng vệ

ra.

Không phải vì đề phòng Sở Vân Vân, mà là đề phòng những người khác.

Hắn đoán là sau khi Tần Mộc Ca ‘qua đời’, nhất định có rất nhiều người đã tiến

vào phòng chứa đồ này.

Dựa theo lời giải thích của Sở Vân Vân, trong này vẫn còn một ít thứ.

Nàng có rất nhiều bút ký tu hành ở đây, ngoài ra còn có một số kinh thư, võ đạo

bí điển mà nàng tự thu thập, tất cả đều bị người lấy đi.

Bên trong có có năm cây trường thương, cũng bị người ta lấy đi, có lẽ là có

người nghi ngờ thứ đó có liên quan đến Nghịch Thần Kỳ.

Trận pháp mà Tần Mộc Ca bố trí cũng rất đơn giản, chỉ cần là thuật sư là có thể

phá giải.

Nàng giàu có đến nứt đố đổ vách, chính là không lo lắng đồ của mình bị trộm,

còn Sở Hi Thanh thì là một quỷ nghèo, chuyện gì cũng phải tính toán tỉ mỉ.

Đồ bên trong phòng này đều là đồ của Tần Mộc Ca.

Nhưng mà bọn họ là huynh muội nha, đồ của muội muội cũng là đồ của huynh

trưởng thôi.

Của Sở Vân Vân chính là của hắn thôi.

Khi huynh muội Sở Hi Thanh đi ra khỏi phòng chứa đồ, toàn bộ nơi này đã

được quét dọn sạch sẽ. Ngay cả cây cỏ hoa lá cũng được cắt sửa cẩn thận.

Không thể không nói, ba người hầu và Đao nô mà Sở Hi Thanh chọn vẫn rất

biết làm việc.

Bốn người bọn họ mới là chủ lực, đám người Kế Tiễn Tiễn và Chu Lương Thần

chuyển hành lý thì được, chứ bảo bọn họ làm việc nhà thì quả thật là làm khó

bọn họ.

Bạch Tiểu Chiêu thì lại càng không được, nàng cũng xung phong nhận việc,

muốn giúp đỡ một tay, nhưng lại thổi tro bụi ra khắp nơi.

Sau đó, mọi người đi đến một tòa lầu các ở sườn núi trong Thiên Lan cư, bắt

đầu thưởng thức trà.

Bọn họ vừa uống trà, vừa nhìn về phía biển mây mênh mông vô bờ ở phía

trước.

Thiên Lan cư được gọi là Thiên Lan cư, chính là vì nơi này có thể nhìn thấy

biển mây như lan ở chân trời, phong cảnh cực kỳ đẹp.

Nơi này đắt cũng là có lý do . . .!

Sở Hi Thanh thả lỏng tinh thần, nhàn nhã thưởng thức trà, chỉ cảm thấy cực kỳ

sảng khoái.

Hắn chỉ tiếc là không có Lục Loạn Ly và Lưu Nhược Hi ở đây.

Chu Lương Thần và Kế Tiễn Tiễn là Đạo thị của hắn, Sở Vân Vân là người thân

của hắn, Bạch Tiểu Chiêu là Linh sủng của hắn, vì vậy đều có thể đi theo hắn

vào Thượng viện của Vô Tướng thần tông. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play