Thanh Hư Tử ở bên cạnh lại phát hiện cánh tay giấu trong ống tay áo của Lý

Trường Sinh, đã xuất hiện từng tia máu nhỏ bé.

Đao ý bao hàm ác ý kia xung kích, lại khiến cho một cao thủ nhất phẩm như Lý

Trường Sinh cũng có chút bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Thanh Hư Tử cũng âm thầm thở phào, may mà tông chủ ra tay kịp thời, bằng

không thì hôm nay không kết thúc được.

Sở Mính lại không phát hiện cảnh tượng trong ống tay áo của Lý Trường Sinh.

Nàng nghe vậy thì ngẩn ra, nội tâm lập tức thoải mái.

Các phản ứng khác thường của Huyết Nhai thần đao vừa rồi, đều là do huyết

mạch của nàng tạo thành.

Bởi vì Huyết Nhai thần đao phản ứng quá mạnh, khiến cho nàng có ảo giác

mình bị Huyết Nhai thần đao nhằm vào.

Nhưng chuyện máu của nàng bị đánh tan, vẫn để cho Sở Mính canh cánh trong

lòng.

Hình như nàng không nắm bắt thời gian tốt, đúng lúc đao khí lao ra ngoài, nên

khiến máu không thể trực tiếp tiếp xúc với thân đao.

Ngay khi Sở Mính đang suy nghĩ rất nhiều, đao khí kia lại tiếp tục biến hóa.

Ánh sáng màu đỏ son xông thẳng lên trời, gạt bỏ tất cả tầng mây trên không.

Sở Mình cũng hiểu, tiếp theo chính là đao khí hóa hồng, chấn động trời xanh.

Ngày xưa, khi Tần Mộc Ca gia nhập Vô Tướng thần tông, biện máu trước đao

thì Huyết Nhai thần đao cũng có phản ứng như vậy.

Cả đầu năm nay, khi Huyết Nhai thần đao cảm ứng được truyền nhân, nó cũng

làm cho địa mạch ngàn dặm quanh đây rung động.

Sở Mính cũng cảm nhận được mặt đất dưới chân mình đang chấn động.

Đây là Huyết Nhai thần đao câu thông Thiên địa chi linh, nối tiếp linh mạch

trong lòng đất tạo thành.

Dị tượng to lớn này, cũng làm cho vô số đệ tử của Vô Tướng thần tông đều nghị

luận ầm ĩ.

“Sở Mính này thật sự có tố chất tu luyện Thần Ý Xúc Tử Đao.”

“Đáng ghét! Sao hết lần này đến lần khác lại là người của Kinh Tây Sở thị?”

“Đao khí hóa hồng, chấn động trời xanh, hình ảnh Nhai Tí hơn một trăm

trượng, như núi chuyển đất sập. Cảnh tượng này đã đuổi sát Tần Mộc Ca khi

xưa.”

“Vị Sở sư đệ kia cũng làm cho đao ý hóa hình, nhưng hoàn toàn không thể so

sánh được với Sở Mính.”

“Lần này phiền phức rồi, ai chẳng biết Kinh Tây Sở thị là chó săn của thiên tử?

Ta bây giờ tình nguyện Huyết Nhai thần đao không nhận được chủ.”

“Thần Ý Xúc Tử Đao vô địch thiên hạ, tuyệt học cỡ này, há có thể rơi vào tay

triều đình?”

Khóe môi Sở Mính không khỏi cong lên.

Tuy rằng nàng không thể nhỏ máu tươi lên thân đao Huyết Nhai thần đao.

Nhưng phản ứng của Huyết Nhai thần đao bây giờ, cũng đã chứng tỏ Sở Mính

nàng, mới là người có thể tu luyện thành công Thần Ý Xúc Tử Đao!

Cái này há có thể là tên hàng nhái Sở Hi Thanh kia có thể so sánh?

Nàng thậm chí còn vênh mặt lên, hơi ngậm lấy vài phần chờ mong mà nhìn tông

chủ Lý Trường Sinh và mấy vị đại trưởng lão Thanh Hư Tử ở phía trước, trong

lòng sinh ra ý kiêu ngạo.

Mấy vị đại trưởng lão của Vô Tướng thần tông nhìn thấy tình cảnh này, không

biết sẽ nghĩ thế nào?

Nhưng khoảnh khắc này, tiếng rung của Huyết Nhai thần đao đột nhiên dừng

lại, khôi phục yên tĩnh, đao khí tận trời kia cũng biến mất không còn bóng dáng.

Sau khi mặt đất run rẩy một lát, cũng khôi phục yên tĩnh như chưa có chuyện gì

xảy ra.

Lúc này, không chỉ có Sở Mính ngây người, mà vô số đệ tử của Vô Tướng thần

tông cũng vì thế mà kinh ngạc.

Vẻ mặt bọn họ đều không hiểu, hai mặt nhìn nhau.

“Chuyện gì thế này? Sao đột nhiên ngừng rồi?”

“Chấn động trời xanh đâu? Núi chuyển đất sập đâu?”

“Các ngươi nhìn Huyết Nhai thần đao kìa, đã không còn động tĩnh.”

“Kỳ lạ! Không thể đột nhiên không còn động tĩnh, lẽ nào tố chất của nữ tử này

có thiếu hụt, không được Huyết Nhai thần đao tán thành?”

“Quá nửa là vậy, hoàn toàn khác với Tần Mộc Ca khi xưa. Khi đó đao khí hòa

hồng xong, khí tượng rất kinh người, hơn xa hôm nay. . .”

Sở Mính cũng không thể tin nổi, sau đó nàng bình tĩnh nhìn bàn tay của Lý

Trường Sinh đang đặt trên thân đao Huyết Nhai thần đao.

Suy nghĩ của nàng thay đổi liên lục, lập tức sinh lòng tức giận.

Nàng đoán là Lý Trường Sinh đang cố tình ngăn cản Huyết Nhai thần đao.

Lý Trường Sinh thì lại làm như không nhìn thấy ánh mắt của nàng, hắn nhìn

mấy người Thanh Hư Tử và Ngạo Quốc ở quanh đó một chút.

“Chư vị sư huynh đệ, nữ tử này hình như có tố chất tu luyện Thần Ý Xúc Tử

Đao, nhưng lại giống thật mà là giả, chư vị thấy thế nào?”

Ngạo Quốc hơi cau đôi lông mày rậm, rơi vào suy ngẫm, lời nói của hắn hàm

chứa vẻ chần chờ: “Không ngại quan sát một thời gian, cứ trao tặng Huyết Nhai

dự bị trước, rồi quan sát một thời gian, xem rốt cuộc là sao?”

Sở Hi Thanh ở dưới đài nghe thấy vậy thì không khỏi vui vẻ.

Lòng thầm nói kết quả này đúng là không tệ, chính mình cũng không cần gọi Sở

Mính là sư tỷ, bằng không thì quá buồn nôn. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play