Một kiếm kia của Lý Đạo Quy, tuy rằng không làm thân thể của Sở Hi Thanh

trọng thương, nhưng độc tố và kiếm ý ở trong đó, đã làm cho Sở Hi Thanh thất

khiếu chảy máu, da thịt biến thành màu đen.

Mà chỉ cần bọn họ có thể tự tay chém giết người này, liền có thể lấy được ba

trăm vạn lượng bạc tiền thưởng từ Sát Sinh lâu.

Dù chỉ chém được một đao lên người hắn, Thái thú Tư Không Thiện cũng hứa

là sẽ cho mười vạn lượng bạc!

Trong mắt Sở Hi Thanh cũng hiện lên một ánh sáng đỏ.

Thanh trạng thái bên trong bảng nhân vật của hắn, ngoại trừ Nhai Tí và Thần

Chi Thương ra, còn xuất hiện chữ ‘Táng Thiên Chi Vũ (trung)’.

---Ngươi bị thương ở mức độ trung đẳng, kịch hoạt Táng Thiên Chi Vũ giai

đoạn thứ hai, tố chất thân thể tăng cường gấp ba, cũng nắm giữ lực lượng pháp

pháp thuật ở cường độ cao đẳng, lực lượng phá cương ở cường độ cao đẳng!

Sở Hi Thanh bỗng nhiên thở dài một hơi, hắn phát hiện hô hấp của mình đã

nóng rực.

Hắn vốn muốn dùng một viên Giải Độc Đan, sau đó lại phát hiện độc tố trong

người của mình đang bị hóa giải.

Độc tố này tựa như có quan hệ với pháp thuật, là một loại độc chú, vì thế nên

chỉ một cái chớp mắt, nó đã bị huyết khí sôi sục trong cơ thể Sở Hi Thanh đánh

nát.

Sau đó, hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía đám võ tu lục phẩm thất phẩm ở phía

trước.

Thần Phong Minh Kính Đao – Hồi Quang Phản Chiếu!

Leng keng! Leng keng!

Trong khoảnh khắc, vô số tia lửa bắn bốn phía.

Tất cả mọi người ở chung quanh Sở Hi Thanh đều kinh ngạc phát hiện, binh khí

và chân nguyên, sức mạnh của bọn họ đều bị một chiếc kính bạc to lớn kia phản

xạ trở về.

Sau đó, từng mảnh ảnh đao như điện, nhằng nhịt khắp nơi trong hư không, lóng

la lóng lánh!

Thần Phong Minh Kính Đao – Bát Phong Bất Động!

Khoảnh khắc này, năm cái đầu người đã bay lên không trung, từng luồng từng

luống máu tươi phun lên trời.

Còn có ba người bị Bạch Tiểu Chiêu đánh nổ thân thể, một người bị sát thi Hà

La Ngư kéo vào trong nước, không rõ sống chết.

Nhưng tổn thất nặng nề như vậy cũng không làm cho đám võ tu này chùn bước.

Mùi máu tanh nức mũi kia, trái lại còn làm cho bọn họ càng điên cuồng hơn.

Bởi vì miệng của Sở Hi Thanh lại tràn máu tươi lần nữa.

Tuy rằng người này phản xạ lại tất cả đao cương kiếm khí của mọi người,

nhưng vẫn còn có cá lọt lưới. Lực phản chấn kia cũng chấn thương phế phủ của

Sở Hi Thanh lần nữa.

Sở Hi Thanh cũng rất hưng phấn.

Sắc mặt hắn hơi trắng bệch, khóe môi lại vểnh lên, trong mắt hiện ra một màu

đỏ tươi.

“Chém!”

Lực lượng thần thức của Sở Hi Thanh bùng nổ đến cực hạn, làm cho cự thú

Nhai Tí ở phía sau hắn lại rít gào lên.

Đao ý tầng mười một mạnh mẽ kia, quét ngang bốn phương tám hướng, làm

cho tất cả võ tu thất phẩm đều cứng đờ tại chỗ, không thể động đậy. Tất cả võ tu

lục phẩm cũng nhíu chặt lông mày, đầu đau đến không còn sức lực.

Lúc này, một mảnh ánh đao màu xanh lam lại hiện lên ở trong đám người, lại

chém bảy cái đầu người xuống.

Những cái đầu người này bị máu tươi trùng kích mà bay lên cao, trong mắt đều

lóe lên vẻ mờ mịt và không dám tin tưởng.

Rốt cuộc là bọn họ mất đầu thế nào?

Vì sao đao của người này lại có thể nhanh như vậy, mạnh như vậy?

Vì sao lại có thể nhanh đến mức khiến cho bọn họ không nhìn thấy?

Sau đó, thần niệm của Sở Hi Thanh phong tỏa tổng đà Hải Thanh Bang ở phía

trước, trong khoảnh khắc đã bước ra bảy bước!

Mỗi một bước của hắn đều dài đến tận bảy trượng, thời gian cũng chưa đến một

phần mười cái nháy mắt!

Thân hình của hắn lại giống như mây như khói, mờ ảo khó lường, lại biến ảo

chấp chờn giống như gió, vô hình vô tướng, qua lại như thường giữa vô số ánh

đao bóng kiếm.

Hầu như mỗi một bước, đều sẽ có năm đến bảy cái đầu người bay lên.

Ánh đao màu xanh làm kia, không ngừng lóng lánh ở bên người hắn, bỗng

nhiên như gương, chợt tựa như gió, lại như ảo ảnh trong mơ,!

Tựa như một lốc xoáy thu gặt đầu người, chỉ trong khoảnh khắc, đã giết xuyên

qua bốn mươi chín trượng, tạo thành một con đường máu ở trong thủy trại.

“Càn rỡ!’

Tại nơi sâu xa trong trại, bỗng nhiên có một bóng người màu mận chín lao ra

ngoài.

Người này chính là đệ tử chân truyền của Huyết Bức Sơn, Lang Thiên Trung.

Đến tận bây giờ, Sở Hi Thanh đã chém giết ít nhất chín vị đệ tử ngoại môn và

ký danh của Huyết Bức sơn, khiến cho Lang Thiên Trung nổi giận đùng đùng.

Tuy nhiên, người này vừa mới bay đến giữa không trung, liền bị một mũi tên

cực nhanh ép phải hạ xuống.

Lang Thiên Trung muốn rách cả mí mắt, giận không nhịn nổi.

Khi cuộc chiến mới bắt đầu, hắn đã bị Thần xạ thủ này nhìn chằm chằm.

Người này không chỉ cực mạnh, thể lực và chân nguyên lại như vô cùng vô tận!

Cung của hắn ít nhất phải là ba ngàn thạch, cấp bậc tam phẩm, đến nay đã bắn

liên tục 172 mũi tên, đều chưa dừng lại nửa khắc. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play