Huyết Phong Kiếm – Lý Đạo Quy cũng cảm thấy đau đầu: “Ta sẽ cố gắng kiếm

trọng nỗ Cửu Liên Tinh, nhưng ta nghe nói Cửu Liên Tinh trên thị trường bây

giờ, đã bị Thiết Kỳ Bang mua hết sạch, có lẽ là không còn sót lại bao nhiêu.”

Hắn là địa đầu xà ở đâu, việc này chỉ có thể do hắn đi xử lý.

Sau đó, vẻ mặt Lý Đạo Quy lại sầu khổ: “Vấn đề là sau khi tạo thành tổ đội như

vậy, chúng ta căn bản là không thể khóa chặt những con đường kia, người của

Huyết Bức sơn chúng ta không đủ.”

Huống hồ, Sở Hi Thanh một đường đi lên phía bắc, đã bỏ đại đa số người trong

bọn họ ở phía sau.

“Không chặn nổi, dù sao cũng tốt hơn là toàn quân bị diệt ở dưới đao của hắn.

Phân tán người ra, chỉ có thể bị hắn tiêu diệt từng bộ phận.”

Sắc mặt Yêu Tiễn – Nhạc Văn bình tĩnh, hơi lắc đầu nói: “Cho người đi thương

lượng với đám sát thủ và bộ đầu kia, để bọn họ hỗ trợ. Lần này Thái thủ quận

Tú Thủy đã bỏ một cái giá cực lớn, có người nói Lục phiến môn Đông Châu

gần như đã dốc toàn lực, còn có hơn bốn mươi vị sát thủ kim bài ngũ phẩm lục

phẩm cũng chạy đến đây, ngoài ra còn có rất nhiều người đang chạy về phía bên

này nữa. Tuy nhiên, nếu chúng ta còn tiếp tục tự chiến đấu riêng như vậy, thì

chúng ta không chặn được đâu.”

Nhưng đúng lúc này, Nhạc Văn nhìn thấy một con Huyết bức (rơi máu) lao

xuống từ trên không trung.

Sau khi con Huyết bức này lao xuống, liền treo ngược ở trên cây, nhắm mắt ngủ

luôn. Có điều, trước trán của nó lại ngưng tụ ra một hồn ảnh hình người to bằng

đầu ngón tay.

“Có một tin xấu, Nham Ưng thần bộ - Triệu Thất Gia đã chết! Ba tên thuộc hạ

của hắn cũng chết dưới tay của Sở Hi Thanh và con Ngũ vĩ bạch điêu kia. Toàn

bộ quá trình chiến đấu, hẳn là không quá năm mươi cái hô hấp.”

Mấy người ở đây đều chấn động.

Nham Ưng thần bộ - Triệu Thất Gia, tuy rằng người này không phải ngũ phẩm

cấp bậc Thiên trụ hay Siêu thiên trụ gì, nhưng cũng là một kẻ rất mạnh trong

cấp ngũ phẩm, hơn nữa còn có kinh nghiệm phong phú.

Người này liên thủ với ba tên thuộc hạ của hắn, còn mạnh mẽ hơn đám người

Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương nhiều lắm.

Sắc mặt Yêu Tiễn – Nhạc Văn không khỏi ngưng trọng, hắn nhìn thuật sư của

Huyết Bức sơn mượn con Huyết bức để hóa hình kia: “Con Huyết bức này có

thể ghi nhớ mùi máu của Sở Hi Thanh không?”

“Bọn họ cũng không bị thương, thì lấy đâu ra mùi?”

Vị thuật sư kia cười nhẹ một tiếng, sau đó khẽ ồ một tiếng, giọng nói ngưng

trọng: “Phiền phức rồi, sư đệ Đại Lỗi của các ngươi đã bị người đánh chết! Bị

một quyền đánh chết. Hai cao thủ thần bí kia quả thực là quá đáng sợ, còn đáng

sợ hơn cả Bát Tí Kim Cương Kiếm – Bộ Yên Thành và Diệp Tri Thu nữa, đến

bây giờ, bọn họ đã giết bảy tên sát thủ và đệ tử của Huyết Bức sơn rồi. Tất cả

đều là lạc đàn rồi bị giết chết, không ai có thể sống quá một hiệp dưới tay bọn

họ.”

Trái tim của Yêu Tiễn – Nhạc Văn không khỏi co lại.

Sư đệ Đại Lỗi của hắn, còn được xưng là Hỏa Diễm Đao, là một cao thủ có thể

sánh vai với Nham Ưng thần bộ - Triệu Thất Gia.

Cũng là đệ tử Huyết Bức sơn chạy đến đây cứu viện, giờ cũng bị một quyền

đấm chết rồi?

Nhiệm vụ lần này, không chỉ vướng tay vướng chân, mà còn vô cùng nguy

hiểm!

Thật sự không biết hai cao thủ thần bí kia có thân phận gì, vì sao lại hung tàn

như vậy?

Yêu Tiễn – Nhạc Văn không biết chính là, Kế Tiễn Tiễn bây giờ đang che mặt

đứng ở bên ven hồ, nhìn nam tử mặc áo đen, eo đeo hai thanh kiếm tinh xảo.

Kế Tiễn Tiễn nhìn bức đồ đằng song phượng quấn quýt ở trên cổ người này, mắt

hiện lên một tia lăng lệ: “Ngươi là sát thủ kim bài của Sát Sinh lâu, Song

Phượng Đao – Khang Minh?”

Vẻ mặt Song Phượng Đao – Khang Minh ngưng trọng, hai tay đè kiếm bên eo,

nhìn Kế Tiễn Tiễn với vẻ cảnh giác: “Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi

họ! Nếu ngươi đã nhận ra đồ đằng song phượng này của ta, há có thể không biết

thân phận của ta! Như vậy các hạ là ai? Cản đường của ta là muốn làm gì?”

Kế Tiễn Tiễn lại hơi cau mày liễu: “Là ngươi thì tốt rồi, ta sợ giết nhầm người

thôi.”

Khang Minh nghe thấy một chữ ‘giết’, liền cảm nhận được võ ý cuồng bạo từ

trên người đối phương, ép thẳng về phía hắn như núi lớn.

Vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc, rút kiếm ra trước.

Nhưng mà Khang Minh lại phát hiện kiếm của mình lại chậm chạp giống như

ốc sên, thần niệm của mình ở trước mặt võ ý của người này lại nhỏ bé giống

như giun dế.

Một cái chớp mắt tiếp theo, thân thể của hắn bỗng nổ ầm ầm, hóa thành máu

tươi và mưa bụi!

Kế Tiễn Tiễn dùng một quyền đánh chết Song Phượng Đao – Khang Minh, sau

đó cũng không dừng lại, mà tiếp tục chạy về một phía khác.

Lúc này, thần niệm của nàng đã khóa chặt một vị ngũ phẩm khác!

Ánh mắt của Kế Tiễn Tiễn thì lại hiện lên một vệt lạnh lẽo như băng.

Nàng sẽ để cho đám sát thủ đang chạy về đây giống như những con kền kền kia

biết, hai trăm vạn lượng bạc của Sát Sinh lâu, không dễ cầm như vậy! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play