Sắc mặt Lục Loạn Ly hơi đỏ lên, hừ lạnh một tiếng: “Nếu như hắn mời ta hỗ

trợ, ta tự nhiên sẽ giúp, nhưng nếu như hắn không muốn, vậy ta chắc chắn sẽ

không ép buộc hắn.”

Sau đó, nàng liền đứng dậy rời đi, đi đến đuôi thuyền của tầng thứ hai.

Mấy khoang thuyền ở đuôi của chiếc thuyền này cũng được cải tảo, làm phòng

làm việc tạm thời của Sở Vân Vân.

Khi Lục Loạn Ly bước vào trong phòng, nàng liền kinh ngạc mà nhìn bốn phía

một chút: “Kế Tiễn Tiễn đâu? Sao Kế Tiễn Tiễn không ở đây?”

Kế Tiễn Tiễn là thủ lĩnh đội hộ vệ, vốn phải ở bên người Sở Vân Vân.

“Nàng đi đến hồ Thái Tử, tìm tung tích của huynh trưởng ta rồi.”

Sở Vân Vân đang ngồi ở trước bàn, vùi đầu xử lý một phần giấy tờ: “Mị Nương

nói huynh trưởng đã thoát khỏi Huyết Phong Đạo ở hồ Thái Tử. Kế Tiễn Tiễn

vẫn không yên tâm, nên một canh giờ trước đã chạy đến đó.”

Lục Loạn Ly nghe vậy thì nhíu chặt lông mày: “Cái Kế Tiễn Tiễn này, làm sao

lại không đáng tin cậy như vậy? Tính mạng của Thiếu kỳ chủ là quan trọng,

nhưng bên phía ngươi cũng cần có cao thủ tọa trấn, nếu như Vân Vân ngươi gặp

sát thủ thì phải làm sao bây giờ?”

“Bên ta không có vấn đề gì, đàn chủ Đơn Xích Linh tạm thời tiếp nhận chức thủ

lĩnh đội cận về, Thần Cơ môn cũng đã mang hai chiếc Tứ Tí tru thần nỏ đến,

hiện giờ năm, ba tên ngũ phẩm cũng không thể đến gần ta.”

Sở Vân Vân hơi lắc đầu.

Thật ra nàng thấy vui khi Kế Tiễn Tiễn chạy đi bảo vệ Sở Hi Thanh.

Nữ tử này rõ ràng là siêu thiên trụ của Cẩm y vệ, nhưng không biết vì sao mà lại

cực kỳ để ý đến Sở Hi Thanh.

Sở Vân Vân cũng không hiểu nguyên do lắm. Nhưng nàng nhận ra, sau khi Sở

Hi Thanh rời đi thì Kế Tiễn Tiễn lo lắng như ngồi trên bàn chông, có thể nói là

đứng ngồi không yên.

Vì vậy, nàng cũng khá là chờ mong với Kế Tiễn Tiễn.

Nữ tử này có sức chiến đấu tiếp cận tứ phẩm đỉnh phong, hầu như không có đối

thủ trong quận Tú Thủy này. Nếu như nàng thật lòng muốn bảo vệ Sở Hi Thanh,

như vậy vị huynh trưởng tiện nghi này của nàng sẽ không có nguy hiểm đến

tính mạng.

Lúc này, thần sắc Sở Vân Vân hơi động, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Lục Loạn

Ly: “Lục sư tỷ có chuyện gì không?”

“Ta chuẩn bị đi hồ Thái Tử để tìm huynh trưởng ngươi.” Sắc mặt Lục Loạn Ly

nghiêm túc: “Sau khi ta rời đi, hai người Hướng Quỳ và Vương Chính sẽ tạm

thời quản lý đàn chữ Loạn, ngươi giúp ta nhìn một chút.”

Nàng cầm đao bên hông, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị: “Vân Vân, ngươi yên

tâm, ta nhất định sẽ đưa huynh trưởng ngươi trở về an toàn.”

Sở Vân Vân cảm ứng được khí tức và chân nguyên bên ngoài cơ thể Lục Loạn

Ly, ánh mắt của nàng hơi kỳ dị.

Thì ra vị này cũng muốn đi tìm Sở Hi Thanh.

Nhưng mà đây cũng là một tin tức tốt, Đại Minh Vương Luân của Lục Loạn Ly

cũng hiếm có đối thủ ở trong quận Tú Thủy này.

Đặc biệt là khi Lục Loạn Ly thăng cấp lục phẩm thượng, tuyệt đối không có quá

mười người ở quanh đây có thể đỡ được một chiêu Khổng Tước Trảm của

nàng!

. . .

Vào buổi tối, trong một hạng động bị bịt kín ở 120 dặm phía nam hồ Thái Tử,

Sở Hi Thanh đang ngồi khoanh chân, kiểm tra trận pháp đơn giản ở bên dưới.

Đây là một Ngũ Hành trận đơn giản, bên trong có năm viên ngọc phù lục phẩm

của năm loại thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ.

Trận pháp này có thể che lấp khí cơ, khi gặp nguy hiểm, nó có thể sử dụng ‘ngũ

hành chi độn’ để đưa bọn họ ra ngoài mười lăm dặm.

Đây thật ra là một trận pháp cực kỳ đơn giản, tuy nhiên Sở Hi Thanh chưa từng

chính thức học trận pháp, hắn chỉ nghe Sở Vân Vân dạy một lần.

Vì vậy, Sở Hi Thanh không có chút tự tin nào, luôn luôn muốn xác nhận xem

phương vị của năm quả ngọc phù này có đúng hay không.

Bạch Tiểu Chiêu thì đã hóa thành hình người, ngồi đối diện hắn, nàng nói với

giọng tiếc nuối: “Thật ra huynh trưởng có thể mang con sát thi Hà La Ngư kia

theo, con sát thi kia đã có thiên phú Vương giai, Dù cho rời khỏi nước thì cũng

có sức chiến đấu tiếp cận ngũ phẩm.”

Tình cảnh của bọn họ bây giờ là vô cùng nguy hiểm, sức chiến đấu càng nhiều

càng tốt, không cần tự chặt một tay.

Sở Hi Thanh thì lại hơi lắc đầu.

Vấn đề là hình thể của sát thi Hà La Ngư thực sự là quá to lớn, mà một khi con

sát thi này rời khỏi nước, sát lực và yêu khí của nó sẽ tràn ra, không thể che

giấu. Chỉ cần là người có cảm ứng hơi nhạy cảm, đều có thể cảm ứng được vị trí

của nó.

Để sát thi Hà La Ngư ở hồ Thái Tử, trái lại còn có thể mê hoặc tai mắt của

người khác, hấp dẫn tầm mắt của đám người Huyết Phong Đạo.

Sở Hi Thanh tin tưởng Thái thú Tư Không Thiện sẽ không dừng lại ở đây.

Nếu như mình bị hạn chế ở đường thủy, như vậy bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ

bị phát hiện, sẽ bị vây giết. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play