Đó là Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương, mười tám tuổi, tu vị lục phẩm

thượng, đã từng xếp hạng 2 trên Hoài Châu – Thanh Vân Bảng, bây giờ đứng

37 trên Hoài Châu – Hắc Bảng.

Tuy rằng người này không leo lên Thanh Vân Tổng Bảng, nhưng lại được thế

nhân công nhận là siêu thiên kiêu!

Sức chiến đấu của hắn đã đuổi sát ngũ phẩm, chỉ yếu hơn một chút xíu.

Phiền phức!

Vẻ mặt Sở Hi Thanh lại rất bình tĩnh.

Hắn nhìn kiếm của Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương đâm về phía mình, thân

thể bỗng nhiên lóe lên tựa như sương như khói.

Thẻ cực chiêu Tần Mộc Ca thất phẩm thượng: Mị Ảnh Vân Tung – Yên Vân

Thiên Túng!

Bóng người của Sở Hi Thanh tránh khỏi mũi kiếm của Ngự Xích Dương bằng

một động tác khó mà tin nổi.

Ngự Xích Dương đầu tiên là vô cùng bất ngờ, sau đó con ngươi của hắn trợn

lên, hiện ra ý tức giận.

“Càn rỡ!”

Thần thức của hắn nhạy cảm, thị lực hơn người, khi Sở Hi Thanh lướt qua

người hắn thì Ngự Xích Dương nhìn thấy rõ ràng vẻ ung dung tự nhiên, bình

tĩnh thong dong ở trên mặt người này!

Giờ phút này, Sở Hi Thanh lại coi hắn và kiếm của hắn như không khí!

Sở Hi Thanh không quan tâm đến ý nghĩ của Ngự Xích Dương, hắn lắc mình

đến sau lưng Ngự Xích Dương, đối mặt với Chu Huyết Y và Vương Ngọc

Quan.

Trên mặt hai người này đã tràn đầy vẻ bất ngờ.

Tựa như không dám tin tưởng, Sở Hi Thanh thế mà có thể ung dung thoát khỏi

kiếm của Ngự Xích Dương, còn chạy đến sau lưng của Ngự Xích Dương.

Ngay khi hai người bọn họ còn chưa kịp phản ứng, Sở Hi Thanh đã rút đao!

Thần Phong Minh Kính Đao – Không Huyệt Lai Phong!

Tuy Thần Phong Minh Kính Đao là tiến giai của Truy Phong đao pháp, nhưng

tên của chiêu thức lại không thay đổi gì.

Tư thế và quỹ tích của một thức Không Huyệt Lai Phong này, cũng hoàn toàn

tương đồng với Truy Phong đao pháp.

Chỉ là cách vận chuyển chân nguyên trong cơ thể phức tạp hơn, liên quan đến

nhiều kinh mạch hơn, dùng để cường hóa uy lực và tốc độ của đao.

“Cheng!”

Sở Hi Thanh chọn quả hồng mềm để bóp trước, một đao nhanh như gió lại tựa

như điện, chém thẳng vào yết hầu của Chu Huyết Y.

Đao của Sở Hi Thanh nhanh đến cực hạn, để Chu Huyết Y gần như không phản

ứng kịp, hắn suýt nữa thì gặp nạn, may mà cản được lưỡi đao của Sở Hi Thanh

ở vị trí nửa tấc trước yết hầu.

Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, trên thân đao và mũi đao của Sở Hi Thanh

lại bùng nổ ra một đạo đao cương thứ hai.

Giống như là Tốn Phong Chấn Lôi đao của hắn đột nhiên kéo dài hai thước, đao

cương lao thẳng về phía trước, bổ đầu của Chu Huyết Y xuống.

Theo đầu người của Chu Huyết Y rơi xuống, Vương Ngọc Quan ở bên phải

cũng dùng một đôi bút phán quan của hắn, đánh thẳng đến trước người Sở Hi

Thanh, khoảng cách đã tiếp cận đến đao của Sở Hi Thanh, dù thế nào thì cũng

không thể rút đao về ngăn cản.

Nhưng bóng người của Sở Hi Thanh lại tăng tốc lần nữa, lấy tốc độ khó mà tin

nổi để thoát khỏi một đôi bút phán quan của Vương Ngọc Quan.

Vương Ngọc Quan cho rằng hắn thi triển một loại thân pháp nào đó, thậm chí là

cực chiêu nào đó, thật ra là Sở Hi Thanh sử dụng năng lực Quang âm Nhất

Thuấn, làm chậm thời gian quanh người.

Một cái chớp mắt tiếp theo, đao của Sở Hi Thanh lại mang theo phong lôi, bổ ra

một hàn quang trí mạng.

Cực chiêu – Phong Xế Lôi Hành!

Quang âm Nhất Thuấn có thể duy trì khoảng hai cái hô hấp, mà Sở Hi Thanh có

thể chém ra ít nhất mười hai đao trong một cái hô hấp!

Thức cực chiêu mới này của Sở Hi Thanh, vốn nổi danh vì sự mãnh liệt, cấp

tốc, nhanh như chớp.

Lúc này, ánh đao càng như chớp giật, không chỉ vượt qua thị lực cực hạn của

Vương Ngọc Quan, đao của Sở Hi Thanh đã xẹt qua, ‘bồng’ một tiếng, chém

đứt đầu của Vương Ngọc Quan.

Khoảnh khắc này, không chỉ Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương ở phía sau của

Sở Hi Thanh là mặt đỏ như máu, rơi vào nổi giận. Mà Sơn Trùy – Chu Minh

Sơn đang không ngừng né tránh Tứ Tí tru thần nỏ ở trên bến tàu cũng gầm lên

giận dữ, tựa như một con dã thú sắp chết đang gào rú.

Chu Huyết Y vừa chết trong tay Sở Hi Thanh, chính là đệ đệ ruột của hắn.

Chỉ là ba chiếc Tứ Tí tru thần nỏ kia vẫn đang liên tục bắn về phía hắn, trên bến

tàu còn có một lượng lớn bang chúng Thiết Kỳ Bang. Bọn họ có rất nhiều cung

thủ, tất cả đều đang dùng toàn lực để kéo cung bắn tên về phía Chu Minh Sơn.

Tuy rằng Chu Minh Sơn tức giận đến muốn điên, hận không thể lao đến trước

mặt Sở Hi Thanh, lấy mạng chó của tên con hoang này. Nhưng bây giờ hắn

đang bị mưa tên bao phủ, không chỉ không thể thoát khỏi, mà còn từng bước bị

đẩy vào nguy cơ.

Ngự Xích Dương thì đã quay người, kiếm quang ngập trời đánh về phía Sở Hi

Thanh.

Một chiêu này cũng là một cực chiêu thành danh của hắn, Huyết Vũ Tinh

Phong!

Ngự Xích Dương nén giận mà phát, trong khoảnh khắc đã bùng nổ hơn trăm

đạo kiếm quang, kiếm kiếm đều trí mạng. Trong đó thậm chí còn bao hàm lấy

một tia Thiên đạo chi vận, kiếm quang kia tựa như mưa rào tầm tã, không chỗ

nào là không lọt. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play