Logic buôn bán của Thần Cơ môn không khác với các xí nghiệp lớn ở hiện đại

là bao.

120 vạn lượng bạc, đổi một cao thủ cấp độ ngũ phẩm hạ, nhìn như rất có lời.

Nhưng khôi lỗi Kim Cương của Thần Cơ môn có danh tiếng không tốt lắm, mỗi

khi chiến đấu thì sẽ có linh kiện bị hỏng. Dù là không chiến đấu, thì ba tháng

sau cũng sẽ gặp vấn đề.

Sau đó, sửa chữa là một chuyện rất phiền phức, vì để 120 vạn lượng bạc này

không đổ sông đổ bể, người mau chỉ có thể mặc cho Thần Cơ môn nghiền ép.

Chẳng những phải mời người sửa chữa, mà còn phải mua các loại linh kiện với

giá cao.

Thứ hắn cần bây giờ, là trọng nỗ quân dụng có thể làm cho võ tu bình thường

đối kháng với cao thủ, càng nhiều càng tốt.

Còn cả trọng tiễn phù văn nữa, đồ dự trữ của Thiết Kỳ Bang đã không đủ xài.

Nam tử thanh tú nghe vậy, khóe môi hơi giật giật, liền tiếc nuối mà ngồi xuống.

Sau đó, thần sắc hắn hơi nghiêm túc: “Thiếu kỳ chủ, ta có thể làm chủ, bán đồ

trong kho dự trữ ở Đông Châu của Thần Cơ môn cho ngươi. Trọng nỗ Cửu Liên

Tinh ba mươi thạch, ba mươi ngàn lượng bạc một cái, tổng cộng một trăm cái.

Thần Tiên Kiếp là hai ngàn lượng bạc một viên, tổng cộng một trăm viên.”

“Nỏ Bò cạp 1500 lượng bạc một chiếc, tổng cộng năm mươi chiếc. Bát tí sàng

nỏ 5000 lượng bạc một chiếc, tổng cộng ba mươi chiếc. Trọng tiễn phù văn là

năm lượng bạc một mũi, ta có thể lấy cho ngươi mười vạn mũi. Những thứ này

gộp lại, tổng cộng 12.025.000. Ta trừ số lẻ cho ngươi, tổng cộng 122 vạn

lượng.”

Sở Hi Thanh suy tư giây lát.

Hắn biết trọng nỗ Cửu Liên Tinh và Thần Tiên Kiếp đắt hơn nở Bò cạp là vì

những thứ này càng nhỏ và càng nhẹ hơn, một người có thể mang theo và sử

dụng, hơn nữa uy lực cực mạnh, lại khắc chế võ tu cao phẩm.

Trọng nỗ Cửu Liên Tinh của Thần Cơ môn lại có uy lực cực kỳ mạnh mẽ.

“Ta biết giá cả, ngươi đừng hòng gạt ta. Trọng tiễn phù văn của các ngươi đều

là hàng quá hạn mà biên quân đã đào thải. Tất cả mọi thứ, tám mươi lăm vạn, ta

muốn hết.”

Sở Hi Thanh nhìn nam tử thanh tú: “Ngoài ra, ta biết trong tay các ngươi còn có

hai chiếc ‘Tứ Tí tru thần nỏ’, tổng cộng tính là một trăm vạn lượng.”

Tứ Tí tru thần nỏ là một khí giới nặng của quân đội, nó là pháp khí chuyên môn

nhằm vào tộc duệ cự thần ở phương bắc.

Có người nói ngay cả Cự Linh ở cấp độ tứ phẩm, cũng sẽ bị trọng thương khi

gặp nó.

Thiết Cuồng Nhân từng mua ba chiếc Tứ Tí tru thần nỏ, tất cả đều được đặt tại

pháo đài ở Mi gia trang.

Khi Thiết Tiếu Sinh phá vòng vây, đúng là đã đem chúng nó ra ngoài.

Cách đây không lâu, tinh nhuệ của tổng đà đã mang ba chiếc Tứ Tí tru thần nỏ

này về trấn Tây Sơn.

Nếu như Thiết Tiếu Sinh mà có ba chiếc Tứ Tí tru thần nỏ này, thì chắc chắn

Nhậm Đạo Hành sẽ chết trong trận chiến ở thương du!

“Xem ra tin tức của Sở thiếu kỳ chủ rất nhanh nhạy.”

Nam tử thanh tú nheo mắt lại, lòng thầm nói chuyện này nhất định là do Ngô Mị

Nương ở Cổ Thị tập.

Sau đó, hắn nở nụ cười: “Được! À đúng rồi, chúng ta còn có mấy ngàn bộ áo

giáo binh khí, mầy ngàn trọng nỗ Tứ Tí sàng nỏ, có thể giảm giá ba phần mười,

không biết Thiếu kỳ chủ ngươi có hứng thú hay không?”

Sở Hi Thanh lại lắc đầu, không hứng thú lắm, cầm chén trà lên nói: “Mời

Chung tiên sinh mau chóng đưa những thứ kia đến bến tàu này đi.”

Nam tử thanh tú biết đây là ‘bưng trà tiễn khách’.

Hắn cũng không cảm thấy thất vọng, liền đứng dậy cáo từ.

Thiết Kỳ Bang bây giờ đúng là không thiếu khí giới bình thường, bọn họ đã thu

được gần hai vạn thanh đao thương kiếm kích và hơn một vạn áo giáp ở dưới

thành Tú Thủy.

Sau đó, khi Thiết Tiếu Sinh triệu tiếp thủy sư, thì đã cướp đoạt một trận ở Cổ

Thị tập, cướp sách những hiệu buôn của Thái thú, Thượng Quan gia và Thẩm

gia.

Theo nam tử thanh tú biết, Thiết Kỳ Bang bây giờ còn có hơn ngàn chiếc thiết

giáp.

Khi Thiết Tiếu Sinh mang quân lên phương bắc, thì tất cả võ tu cửu phẩm dưới

trướng hắn đều mặc giáp da, còn mang hơn năm ngàn chiếc cung nặng quân

dụng.

Đấy là còn chưa nói đến chuyện Thiết Kỳ Bang quét ngang tất cả ổ bảo và gia

trang ở gần sông Thần Tú, thu được vô số khí giới, thừa sức võ trang cho mấy

vạn người.

Vì vậy, đương nhiên là cuộc làm ăn này sẽ không thành công.

“Đúng rồi!” Nam tử thanh tú chợt nhớ đến một chuyện, quay đầu lại: “Sở thiếu

kỳ chủ! Ma Chiến lâu để ta hỏi ngươi một câu, ngươi có muốn dựng cờ tạo phản

hay không? Có muốn hợp tác với bọn họ hay không?”

“Nếu như đồng ý, bọn họ sẽ phái hai vị đệ tử chân truyền tứ phẩm đến đây giúp

ngươi một tay. Ngươi có Táng Thiên, nên bọn họ cảm thấy rất hứng thú với

ngươi.”

Sở Hi Thanh không khỏi liếc mắt nhìn nam tử thanh tú một chút.

Lòng thầm nói triều đình truy nã Thần Cơ môn gắt gao như vậy, quả nhiên là

không phải không có đạo lý.

Bọn họ quả thực là hận không thể để cho thiên hạ đại loạn, nhờ đó mà bán các

loại binh khí và khí giới quân dụng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play