Hạ Hầu Thâm vốn hận Sở Hi Thanh thấu xương, nhưng sau khi biết có thể là do

Thái thú giật dây ở phía sau, tâm trạng của hắn lại trở nên phức tạp.

Hạ Hầu Thâm đều hận không thể ăn thịt uống máu hai người này.

Hắn ngưng thần suy nghĩ một chút, liền quay người bước nhanh ra bên ngoài.

Nhưng Hạ Hầu Thâm mới đi được một nửa, liền bị quận thừa Hạ Hầu Đông giơ

tay lên, hút hắn trở về.

“Ngươi muốn đi đâu? Chỉ với chút bản lĩnh của ngươi, mặc kệ là Thái thú hay

là Sở Hi Thanh, đều có thể dễ dàng ăn tươi nuốt sống ngươi.”

Quận thừa Hạ Hầu Đông chắp tay sau lưng, thong dong tự nhiên nói: “Cái gọi là

quân tử báo thù, mười năm không muộn. Ngươi muốn báo thù, vậy phải giữ

bình tĩnh. Nếu như ngươi không làm được, vậy ta liền đưa ngươi về châu thành,

để cho cha ngươi giúp ngươi bình tĩnh.”

Sắc mặt Hạ Hầu Thâm lúc xanh lúc trắng, sau đó ngờ vực hỏi: “Thái thú làm

như vậy, có lợi gì cho hắn? Hắn không muốn ngươi và Thiết Kỳ Bang liên thủ,

nên vẫn đề phòng ngươi?”

Hạ Hầu Đông nghe vậy thì hơi bất ngờ, sau đó nở nụ cười vui mừng: “Đều có

cả! Ta và Án sát sứ đại nhân là huynh đệ cùng tộc, quan hệ trong triều đình

cũng không phải thứ hắn có thể so sánh, hắn há có thể không đề phòng?”

Hạ Hầu Thâm nghe vậy, rơi vào suy tư: “Như vậy tộc thúc sẽ hỗ trợ Thiết Kỳ

Bang sao?”

“Vì sao? Hôm nay Sở Hi Thanh trừng phạt các ngươi, lại chém giết cận vệ của

ngươi, tuy rằng có thể thông cảm, nhưng cũng làm cho Hạ Hầu gia chúng ta mất

mặt.”

Hạ Hầu Đông khẽ lắc đầu: “Trước khi ta nhậm chức, phụ thân ngươi đã có lời,

bất kể là Thái thú đương nhiệm hay là Thiết Kỳ Bang, đều là u ác tính ở Đông

Châu, bất kể gạt bỏ cái nào, thì cũng có lợi cho bách tính Đông Châu. Chúng ta

cứ ngồi ở trên bờ mà quan sát, xem bọn họ đánh đến thế nào, chúng ta chỉ đứng

ở bên cạnh kẻ thắng.”

Hạ Hầu Thâm nghe đến đây, ánh mắt hơi chuyển, lộ ra vài phần kỳ dị.

. . .

Sở Hi Thanh trở về Tây Sơn Đường được một ngày, liền mở rộng Tây Sơn

Đường lên đến hai mươi lăm cái phân đàn.

Tây Sơn Đường vốn có mười bốn phân đàn, thêm đàn chữ Nguyên chuyên tìm

hiểu tin tức dưới trướng Lỗ Bình Nguyên, tổng cộng là mười lăm, tổng cộng

hơn một ngàn bốn trăm người.

Bây giờ hắn không những mở thêm năm phân đàn ở Cổ Thị tập, mà còn chuẩn

bị mở thêm năm phân đàn nữa, làm cho nhân mã của Tây Sơn Đường mở rộng

đến 2500 người.

Lúc này, danh vọng của Sở Hi Thanh rất cao, vô số anh hùng hào kiệt trong

giang hồ muốn gia nhập Tây Sơn Đường của hắn.

Hai người phụ trách chiêu mộ bang chúng là Lý Thần Sơn và Ngụy Dương, bọn

họ quyết định thà thiếu không ẩu, nhưng trong hai ngày, vẫn chiêu mộ được đầy

đủ nhân thủ.

Tố chất của nhóm người này vượt xa lần trước, tu vị thấp nhất đều là cửu phẩm

thượng.

Để Sở Hi Thanh bất đắc dĩ chính là, Lý Thần Sơn và Ngụy Dương chiêu mộ

500 người, trong đó có bảy phần mười là người từng đi lính, thành thạo chiến

trận.

Hai vị giáo úy của Thần Sách Đô này, đúng thật là kinh doanh Tây Sơn Đường

như biên quân.

Sở Hi Thanh lòng thầm nói, nếu như không phải thiếu người sử dụng, hắn nhất

định sẽ đá hai người này vào góc, mặc kệ bọn họ.

Tây Sơn Đường bây giờ vốn đã binh hùng mã khỏe, giáp cứng khí lợi, nếu như

ngay cả chiến trận cũng đuổi sát biên quân, vậy quan phủ sẽ thấy thế nào? Nghĩ

thế nào?

Thanh thế của Thiết Kỳ Bang bây giờ cũng đủ để người khác kiêng kị rồi.

Sở Hi Thanh oán thầm trong lòng, trên mặt lại không dám tỏ vẻ gì. Hắn không

chỉ dùng lời nói thân thiết để lung lạc Lý Thần Sơn và Ngụy Dương, mà còn

bóp mũi lại đưa hai người Lý Thần Sơn và Ngụy Dương lên làm phó đường

chủ, từng người cai quản tám cái phân đàn.

Sở Hi Thanh đúng là không thể làm gì khác.

Tây Sơn Đường quá nhiều phân đàn, khó có thể khống chế và quản lý. Chỉ có

hai người xuất thân biên quân là Lý Thần Sơn và Ngụy Dương, vừa có năng lực

chỉ huy ngàn người, thực lực cá nhân cũng làm cho bang chúng phía dưới tin

phục.

Sở Hi Thanh nghỉ ngơi ở trấn Tây Sơn khoảng bốn ngày, thuận tiện xử lý tất cả

công việc còn đọng lại trong đường khẩu.

Lúc này, đúng lúc kênh đào nhỏ của trấn Tây Sơn bắt đầu khai thông.

Mấy thế gia vọng tộc của quận Lâm Hải cực kỳ coi trọng chuyện này, gia chủ

Chu Hùng Bá của Chu gia, gia chủ Lộ Triết của Lộ gia, bang chủ Bạch Mi Đao

- Ứng Phi Long của Hải Diêm Bang. . . mấy người đều chạy đến xem lễ, chứng

kiến thời khắc kênh đào khai thông.

Ngày tiếp theo, kênh đào chính thức được đưa vào sử dụng, chỉ ngày hôm đó,

có hơn bốn trăm chiếc thuyền lớn năm ngàn liêu trở lên qua lại.

Dựa theo giá cả một chiếc thuyền năm ngàn liêu thu phí trăm lượng, vạn liêu

thu phí hai trăm lượng để tính, chỉ một ngày này, liền thu nhập 47.000 lượng

bạc.

Đây mới chỉ là ngày đầu tiên, trấn Tây Sơn tích lũy rất nhiều hàng hóa chờ vận

chuyển ra ngoài, cũng có thể thấy tiền cảnh của kênh đào này rộng lớn đến mức

nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play