Ngũ Hành Thần Đao – Trang Chính Đức thì lại đứng trên võ đài đá, chắp tay

sau lưng nhìn chiếc thuyền quan đang từ từ đi xa kia.

Hắn nghe thấy tiếng tranh luận ở bên dưới, chỉ biết cười khổ không thôi.

Lần này, võ lâm Đông Châu bọn họ, thực sự là quá mất mặt rồi.

Nhưng đúng lúc nào, có một ông lão mặc áo xanh, khí chất nho nhã đi lên trên

đài đá.

“Trang huynh, ta muốn biết một đao vừa rồi của Sở Hi Thanh là như thế nào?

Lúc nãy ta ở quá xa, cho nên không nhìn rõ.”

Trang Chính Đức quay đầu nhìn lại, phát hiện người đến là lâu chủ Luận Võ

Lâu của Ngô Châu bọn họ.

Hắn khẽ mỉm cười: “Trong đao của hắn có hòa một tia Thiên đạo chi vận, Bạch

Mã Phi Mã, hư hư thật thật, giống thật mà là giả, mê hoặc cảm ứng của người

khác, khiến cho người ta không thể thấy đao của hắn ở nơi nào, cũng không thể

nào phán đoán hắn đang dùng chiêu pháp gì.”

“Bạch Mã Phi Mã?” Ông lão áo xanh hơi trầm ngâm, sắc mặt nghiêm túc: “Nói

như vậy, đao của người này cực kỳ vướng tay vướng chân?”

Trang Chính Đức hơi nhướng mày lên: “Đương nhiên là vướng tay vướng chân,

mấu chốt là hắn dùng Truy Phong đao pháp! Tốc độ đao của người này đã

nhanh đến mức có một không hai trong cùng cấp. Tại cấp độ bát phẩm, ta không

nghĩ ra người nào có thể đỡ được một đao này của hắn.”

Lông mày của ông lão áo xanh đã nhíu chặt thành hình chữ xuyên.

Hắn chỉ tưởng tượng một chút, liền biết một đao này đáng sợ như thế nào.

Bản thân khoái đao của Sở Hi Thanh cũng đã sắp đến mức nhanh như gió chớp.

Không ngờ ngoài khoái đao ra, người này còn hòa một tia Thiên đạo chi vận,

khiến cho người ta khó bề phân biệt.

Đối thủ của Sở Hi Thanh, dù tốc độ tay miễn cưỡng theo kịp Sở Hi Thanh,

nhưng cũng không biết phải phòng ngự như thế nào.

Ông lão áo xanh cau mày: “Như vậy thì với ánh mắt của Trang huynh, thực lực

của Sở Hi Thanh có đủ tư cách để trúng cử Thần Tú Thập Kiệt đao không?”

Hắn thân là lâu chủ Luận Võ Lâu của Ngô Châu, cũng có ánh mắt không tầm

thường.

Nhưng chung quy ông lão áo xanh không được nhìn một đao đó ở khoảng cách

gần, cho nên mới hỏi ý kiến của Trang Chính Đức.

“Ta không biết.” Trang Chính Đức lắc đầu: “Không phải Bạch Mã Phi Mã kia

không có điểm yếu, hắn phải hòa Thiên đạo chi vận vào trong chiêu thức, chân

nguyên sẽ tiêu hao rất nhiều. Tu vị của người này vẫn còn yếu, chỉ có bát phẩm

thượng. Dù thiên phú huyết mạch của hắn có mạnh đến đâu, thì có lẽ cũng

không chém được mười đao Bạch Mã Phi Mã này đâu.”

“Chỉ cần kéo dài thời gian đến khi hắn hết chân nguyên, thì sẽ có phần thắng.

Có điều, trong cấp độ bát phẩm này lại không có người nào có năng lực này.

Chỉ có mấy vị ở hai châu Hà Lạc và kinh thành, mười bốn mười lăm buổi đã

vào thất phẩm, thì mới có khả năng áp chế hắn.”

Kẻ xuất sắc nhất trong những người kia, tu vị đã tiến vào thất phẩm thượng.

Tuổi tác bọn họ tương đương với Sở Hi Thanh, thậm chí còn nhỏ hơn một chút,

là người cùng thế hệ.

Sau đó, Trang Chính Đức lại cười một tiếng, chợt đổi giọng: “Tuy nhiên, mặc

kệ thế nào thì lần này Luận Võ Lâu các ngươi cũng bị mọi người chê cười thôi.

Người này anh kiệt như vậy, lại bị Luận Võ Lâu các ngươi xếp ở vị trí thứ 29

trên Đông Châu - Thanh Vân Bảng. Đây rốt cuộc là trình độ võ đạo của Đông

Châu quá cao? Hay là Luận Võ Lâu ở Đông Châu bị mù, không nhận ra anh

hùng?”

Vì vậy mà khiến cho Ngô Châu bọn họ cũng rơi vào tình cảnh bị chê cười.

Sau này, người khác nhắc đến trận chiến ngày hôm nay, chỉ có thể nói hạng 14

trên Ngô Châu - Thanh Vân Bảng, thua bởi hạng 29 trên Đông Châu - Thanh

Vân Bảng.

Ông lão áo xanh nở nụ cười lúng túng, đồng thời cảm thấy rất đau đầu.

Đây tự nhiên là do Luận Võ Lâu ở Đông Châu bị mù mắt.

Thực lực của Sở Hi Thanh này cao như vậy, đừng nói là ở Đông Châu, cho dù

là ở hai châu Hà Lạc và kinh thành thì cũng có tư cách tiến vào mười vị trí đầu.

Thật ra thì đây cũng không phải chuyện gì to tát, Luận Võ Lâu không phải toàn

trí toàn năng, thỉnh thoảng xuất hiện sai lầm cũng là rất bình thường.

Vấn đề là Thiên Cơ Các đã xếp Sở Hi Thanh vào hàng ngũ Thần Tú Thập Kiệt

đao.

Cái này so sánh với thứ tự mà Luận Võ Lâu sắp xếp, lại chênh lệch không biết

bao nhiêu lần.

Thiếu niên anh kiệt trên Thần Tú Thập Kiệt đao cũng có thể tiến vào Thanh

Vân Tổng Bảng rồi.

Mà phía trên của hạng 29 Đông Châu - Thanh Vân Bảng, còn có ba mươi tám

châu trong thiên hạ, ba mươi tám cái bảng, hơn một nghìn thiên kiêu Thanh Vân

Bảng.

Điều này khó tránh khỏi làm cho thế nhân so sánh giữa Thiên Cơ Võ Phổ và

Luận Võ Thần Cơ, muốn biết xem nhà nào càng chính xác hơn, càng công bằng

hơn.

Hiện giờ, ông lão áo xanh cũng chỉ có thể mong chờ mấy người cầm đầu ở kinh

thành như Phong Đao – Vương Mệnh, có thể ngăn chặn danh tiếng của Sở Hi

Thanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play