Sở Hi Thanh lại nhìn về phía cô gái tên Kế Tiễn Tiễn.

Nữ tử này khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, lại có tu vị thất phẩm thượng,

với gia cảnh của bọn họ thì đúng là không dễ dàng.

Sở Hi Thanh không nhìn thấu người này, chỉ cảm thấy đối phương cao thâm

khó dò.

Có điều, tu vị của hắn bây giờ vẫn khá thấp, chọn bừa một cao thủ lục phẩm

thất phẩm, thì hắn cũng sẽ cảm thấy cao thâm khó lường.

Hắn tò mò hỏi: “Tiễn Tiễn cô nương, không biết cô nương có thể để cho Sở mỗ

xem xạ thuật và đao pháp của ngươi không?”

Hắn phải xem trình độ của đối phương trước, rồi mới an bài chức vụ cho nàng.

Hơn nữa, không phải ai cũng có thể gánh nổi bốn chữ ‘đao cung song tuyệt’

này.

Kế Tiễn Tiễn ôm quyền, nở nụ cười, giọng nói giòn tan: “Đương nhiên là có

thể! Nhưng bắn bia bình thường thì rất vô vị! Vừa hay trên trời có một đám

Thiên yến cánh bạc, mời đường chủ xem.”

Nàng trực tiếp tháo cung săn dài ở phía sau xuống, một chớp mắt tiếp theo đã

lập tức bắn liền năm mũi tên lên bầu trời.

Sở Hi Thanh ngẩng đầu nhìn lên, sau đó cảm thấy hơi hoảng sợ.

Tại khoảng cách hai ngàn trượng trên bầu trời mây, có một đám Thiên yến cánh

bạc nhỏ.

Thiên yến cánh bạc là yêu cầm có thực lực bát phẩm, chúng nó không chỉ có tốc

độ bay lượn rất nhanh, mà lực phản ứng cực mạnh và hết sức sắc bén.

Con cầm đầu kia, hai cánh chim của nó đã trộn lẫn màu vàng nhạt, chứng tỏ tu

vị đã tiếp cận thất phẩm.

Với thị lực của Sở Hi Thanh bây giờ, cũng chỉ miễn cưỡng bắt được quỹ tích

phi hành của đội yêu cầm này.

Mũi tên của Kế Tiễn Tiễn lại bay nhanh như chớp, tốc độ vượt xa đạn ở hiện

đại, hơn nữa, khi lên cao đến 1800 trượng thì lại có biến hóa, giống như tên lửa

đạn đạo tìm mục tiêu ở thời hiện đại, làm cho Thiên yến cánh bạc không thể

trốn được, bị năm mũi tên của nàng bắn rụng sáu con.

Có hai con trong đó, là một mũi tên xuyên đôi!

Sau khi Kế Tiễn Tiễn thu cung lại, vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Cái cung săn thất

phẩm này là di vật của phụ thân ta, thật ra không quá quen tay. Nếu như đường

chủ cam lòng cho ta một cây cung tốt, ba bức chiến đồ, thì xạ thuật của ta sẽ

mạnh hơn nhiều.”

“Tất cả thất phẩm không vào Thanh Vân bảng, trong phạm vi ba trăm trượng thì

ta có thể dùng một mũi tên bắn chết bọn họ. Lục phẩm hạ xếp hạng dưới 80 trên

Danh Hiệp Bảng, ta cũng có thể dùng xạ thuật kiềm chế, làm cho bạn họ không

thể động đậy. Còn đao pháp thì mời đường chủ ngài chọn một đối thủ.”

Sở Hi Thanh lại được mở mang tầm mắt rồi, lòng thầm nói hôm nay thật sự là

nhặt được bảo.

Một Tây Sơn nho nhỏ, lại có một thần xạ thủ như này?

“Không cần, chỉ bằng xạ thuật của Tiễn Tiễn cô nương, thực lực của cô nương

đã có thể lọt vào ba vị trị đầu trong Tây Sơn Đường rồi.”

Sở Hi Thanh tươi cười rạng rỡ: “Sở mỗ nguyện dùng một ngàn lượng một

tháng, để mời Kế cô nương gia nhập đường. Lại cho người mượn 35.000 lượng

bạc trong công quỹ với lãi suất là một phần, để ngươi mua sắm chiến cung lục

phẩm và hai bức chiến đồ.”

“Cân nhắc đến chuyện ngươi chưa lập được công, không tiện tăng lên làm đàn

chủ, nên ta cho rằng Kế cô nương tạm thời làm thị vệ của ta. Còn vị tiểu huynh

đệ này, tạm thời làm chức hương chủ quản lý mười người trước, không biết hai

vị thấy thế nào?”

Kế Tiễn Tiễn nhướng mày, trong mắt lộ ra ý mừng: “Tỷ đệ chúng ta đều hiểu

quy cũ, đây cũng là thứ mà tại hạ mong muốn.”

Sở Hi Thanh vô cùng nhiệt tình với tỷ đệ Kế Tiễn Tiễn, còn cố tình bảo Lỗ Bình

Nguyên đi sắp xếp nơi dừng chân cho bọn họ.

Tuy nhiên, khi hắn đi vào sân sau thì sắc mặt lại hơi chìm xuống, rơi vào suy tư.

Đôi tỷ đệ Kế gia này có hơi quái lại, nhân vật xuất sắc giống như bọn họ, vì sao

lại không có thanh danh gì?

Thân phận của hai người tựa hồ không có vấn đề, tỷ đệ Kế gia trưởng thành tại

Kế gia thôn, nếu như bọn họ là nội quỷ của các thế lực khác, vậy rất khó để giấu

diếm tai mắt của Tây Sơn Đường bọn họ.

Vừa rồi, hắn cũng ám chỉ Lỗ Bình Nguyên, nghĩ biện pháp đi điều tra và thăm

dò hai tỷ đệ nhà này.

Sau đó, Sở Hi Thanh liền lắc đầu, đi vào trong phòng của mình, lấy ngân phiếu

trị giá 95.000 lượng từ trong ngăn bí mật ở dưới giường ra.

Sở Vân Vân ở phía sau chỉ lặng lẽ nhìn, nàng khoang tay trước ngực nói: “Xem

ra tình hình của Tả Thanh Vân rất không ổn?”

“Ta phải xa nhà một chuyến!” Sở Hi Thanh hít một tiếng, đồng thời giơ số ngân

phiếu trong tay lên: “Số tiền này cũng không giữ được.”

Đây vốn là khoản tiền để cho hắn và Sở Vân Vân tu hành.

Sở Vân Vân cũng không để ý lắm.

Hiện giờ, mỗi tháng bọn họ đều có thấy lấy 12.000 lượng bạc từ trong Tây Sơn

Đường. Sau khi kênh đào hoàn thành, thì thu nhập còn có thể cao hơn.

Nàng hơi gật đầu: “Đây là tình nghĩa bạn bè, nên làm! Tuy nhiên, ngươi định

làm thế nào với với chuyện trong đường?” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play