Lúc này, Lôi Nguyên cũng lạnh lùng mở miệng nói: “Thượng Quan gia chủ!

Bắt đầu từ ngày mai, võ quán Chính Dương sẽ cự tuyệt tất cả đệ tử có quan hệ

với Thượng Quan gia. Xin ngươi hãy triệu hồi tất cả tộc binh và tộc nhân của

Thượng Quan gia ở trong võ quán Chính Dương trước ngày mai, miễn cho các

hạ phải mất mặt.”

Hắn lại liếc mắt nhìn về phía Thẩm Chu: “Trước khi Thượng Quan gia cho võ

quán Chính Dương ta một câu trả lời, tất cả các ngươi đều như vậy! Xin mời

quận úy triệu hồi tất cả nhân viên. Ngoài ra, tất cả binh lính và tướng sĩ của

quận Tú Thủy các ngươi, sau này sẽ không được sử dụng Thần Binh Viên và

Huyết Nguyên Đồ Trụ của võ quán Chính Dương chúng ta.”

Thượng Quan Thần Hạo này biết rõ hắn rất coi trọng Sở Hi Thanh, nhưng vẫn

dám ra tay với Sở Hi Thanh, quả thực là cực kỳ càn rỡ!

Hiện giờ, hắn còn hận luôn cả quận úy Thẩm Chu này.

Nếu nói Thẩm Chu không biết gì về trận phong ba ở Cổ Thị tập ngày hôm nay,

thì Lôi Nguyên tuyệt đối không tin.

Tuy nhiên, hắn làm quán chủ của võ quán Chính Dương, nên không thể ra tay

báo thù với Thượng Quan gia.

Nếu muốn báo thù mạnh mẽ hơn, thì vẫn phải hỏi Vô Tướng Thần Tông trước.

Sắc mặt Thẩm Chu cũng tái xanh, thật ra thì hắn không hề biết chuyện của Sở

Hi Thanh, kết quả lại dính cứt vào thân.

Nếu như Thượng Quan Thần Hạo thật sự có thể giết được Sở Hi Thanh, vậy thì

chuyện hôm nay sẽ dễ giải quyết.

Một thiên tài đã chết, thì cũng chỉ là một bộ thi thể mà thôi.

Nhưng sau trận chiến ngày hôm nay, Lôi Nguyên sẽ càng coi trọng Sở Hi Thanh

hơn.

Sự trả thù của võ quán Chính Dương, không thể nói là không gắt.

Thần Binh Viện của võ quán Chính Dương có thể để người ta dung luyện canh

kim sát lực thượng đẳng. Mà Huyết Nguyên Trụ thì có thể giúp cho võ tu thức

tỉnh thiên phú huyết mạch.

Đây biệt là Huyết Nguyên Đồ Trụ, nó cực kỳ quan trọng.

Con cháu bình dân bình thường là không có huyết mạch truyền thừa, không có

linh dược để kích phát, chỉ có thể thông qua Huyết Nguyên Đồ Trụ do các thế

lực lớn nắm giữ, để giải phóng ấn trong huyết mạch, thức tỉnh thiên phú của tô

tiên Nhân tộc và Bàn Cổ để lại.

Thứ này chỉ có đệ tử chân truyền của võ quán Chính Dương mới có thể tiếp

xúc, nhưng hàng năm vẫn cho quận 40 cái danh ngạch.

Rất nhiều binh lính có tu vị bát phẩm, đều phải dựa vào Huyết Nguyên Đồ Trụ

của võ quán Chính Dương để thức tỉnh thiên phú huyết mạch.

Nếu như võ quán Chính Dương cấm binh lính trong quận sử dụng Huyết

Nguyên Đồ Trụ, vậy thì Thẩm Chu hắn không biết ăn nói thế nào với thuộc hạ.

Thượng Quan Thần Hạo ở trên không trung cũng nhíu chặt lông mày, sắc mặt

âm trầm.

Hắn quay đầu nhìn Lôi Nguyên một chút, giống như là không ngờ người này sẽ

dứt khoát như vậy!

Huyết Nguyên Đồ Trụ của võ quán Chính Dương, nó không chỉ quan trọng với

binh lính trong quận, mà cũng quan trọng với Thượng Quan gia bọn họ.

Thượng Quan gia cũng có một cái Huyết Nguyên Đồ Trụ, nhưng nó không đủ

để cung cấp có mấy ngàn tộc binh.

Vì thế, hàng năm Thượng Quan gia đều sẽ đưa một ít đệ tử xuất sắc vào trong

võ quán Chính Dương, một mặt là mưu cầu đệ tử chân truyền, thẩm thấu vào

Vô Tướng Thần Tông, một mặt khác là mượn Huyết Nguyên Đồ Trụ của võ

quán Chính Dương để thức tỉnh thiên phú huyết mạch.

Lúc này, Lôi Nguyên lại cười lạnh lùng hơn, hắn lạnh nhạt mở miệng nói với

Thượng Quan Thần Hạo: “Không chỉ võ quán Chính Dương, mà sau ngày hôm

nay, Lôi mỗ sẽ hiệu triệu tất cả bảy mươi chín tòa võ quán dưới trướng Vô

Tướng Thần Tông, Vô Thượng Huyền Tông và Nam Thiên Môn ở trong cảnh

nội Đông Châu, tất cả đều từ chối nhận con cháu của Thượng Quan gia. Thượng

Quan gia chủ, xin mời tự lo.”

Những tông phái mà hắn nhắc đến, đều là minh hữu của Vô Tướng Thần Tông.

Hai tay của Thượng Quan Thần Hạo siết chặt, sau đó vẫn ngự không mà đi, rời

xa nơi này.

Nếu như Lôi Nguyên có thể làm như vậy thật, vậy thì việc này sẽ đả kích không

nhỏ đến Thượng Quan gia.

Tuy nhiên, vào thời điểm này thì hắn có nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể càng

mất mặt xấu hổ hơn.

Lúc này, Diệp Tri Thu lại đi đến bên cạnh Sở Hi Thanh.

Ánh mắt nàng nhìn Sở Hi Thanh có hơi phức tạp.

Tên nhóc Sở Hi Thanh này, thời gian gần đây toàn mang lại kinh hãi cho nàng,

nhưng mỗi lần đều có thể khiến cho nàng vui mừng.

“Ngươi thế nào rồi?”

Diệp Tri Thu còn chưa nói xong, chỉ thấy thân thể Sở Hi Thanh lui về phía sau

rồi ngã chổng vó.

Thương thế trong thân thể hắn vẫn luôn chuyển biến xấu.

Lúc này, Thượng Quan Thần Hạo và tộc binh của Thượng Quan gia đã rời đi.

Kẻ địch đã biến mất, trạng thái Táng Thiên Chi Vũ và Thần Chi Thương cũng

biến mất theo.

Thể lực của Sở Hi Thanh nhất thời cạn sạch, không chống đỡ nổi.

May mắn là hắn vẫn còn ý thức, chứ không ngất ngỉu.

Lúc này, Diệp Tri Thu cũng đưa tay, ôm Sở Hi Thanh vào trong lòng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play