Sở Hi Thanh lại tạm thời mặc kệ bóng người ở phía sau lưng này, thân hình của

hắn đột nhiên tăng tốc, dường như giống như một ảo ảnh mà xuất hiện ở trước

người Lý Nha.

“. . .Cái thằng con hoang. . .”

Lý Nha muốn rách cả mí mắt, thanh kiếm đen nhánh trong tay hắn đột nhiên

đâm thẳng về phía trước.

“Chết đi cho ta!”

Một kiếm này là một kiếm mạnh nhất của hắn!

Ánh kiếm đang đâm thẳng về phía trước kia, tựa như có thể đâm thủng tất cả!

Lý Nha không ngờ một nhiệm vụ ám sát bình thường, một đối thủ có tu vị bát

phẩm hạ mà lại để hắn rơi vào nguy hiểm đến mức này.

Tuy nhiên, tên này muốn hắn chết thì không đơn giản như vậy!

Sở Hi Thanh lạnh lùng nhìn tình cảnh này, nhưng lại thờ ơ không động lòng.

Mãi cho đến khi kiếm của Lý Nha chỉ cách trán của hắn một tấc, thì hắn vẫn

không thèm chớp mắt.

Mà trước khi thanh kiếm đen nhánh này đâm vào trán của hắn, thì một ánh đao

màu trắng mang theo phong lôi đã gọt một nửa đầu của Lý Nha, máu và vô số

thứ trăng trắng bay tung tóe.

Đây là thức rút đao của Truy Phong đao pháp, Không Huyệt Lai Phong!

Cùng là một chiêu thức, nhưng tốc độ xuất thủ của Tần Mộc Ca lại nhanh hơn

Sở Hi Thanh gần bảy phần mười!

Mà lúc này, giáo sĩ đỏ thắm kia đã truy kích đến phía sau hắn. Thanh trường

thương màu đả thẳng kia đâm thẳng về phía đầu của Sở Hi Thanh.

Người ngày giận dữ hét lên, tiếng như sấm rền: “Nhận lấy cái chết!”

Sở Hi Thanh mặt không biến sắc, thân hình bỗng nhiên nghiêng qua một bên,

tránh thoát khỏi một thương kia, đồng thời ánh đao của hắn lại lóe lên.

Cực Chiêu – Phong Chi Ngân!

Ầm!

Thanh trường thương kia sướt qua cánh tay phải của Sở Hi Thanh, kéo thêm

một tảng máu thịt lớn ở bên vai của Sở Hi Thanh.

Nhưng đao của Sở Hi Thanh cũng cực kỳ chính xác mà phá tan cổ họng của kẻ

này, không chỉ chém vào động mạch và khí quản của hắn, mà còn phá luôn cả

xương cổ của kẻ này.

Mà cùng lúc đó, lại có một đôi phác đao chém thẳng về phía hắn từ phía sau.

“Thượng Quan Triệt!” Giọng nói của người này giận dữ, lại tràn ngập đau đớn,

đôi phác đao kia cũng mang theo vẻ giận dữ và cuồng loạn: “Càn rỡ!”

Sở Hi Thanh múa đao đón đỡ, hắn dùng Nhai Tí đao ý để bắn ngược sức mạnh

của người này, sau đó thuận thế xoay một cái, làm cho song đao của kẻ này tuột

khỏi tay.

Tuy nhiên, ngay khi Sở Hi Thanh chuẩn bị múa đao chém đầu người này xuống,

thì lông mày hắn hơi cau lại.

Chỉ vì hai bên trái phái của hắn xuất hiện hai khí thế càng mạnh mẽ hơn. Cả hai

đều tấn công về phía hắn với khí thể như hổ dữ.

Mi mắt Sở Hi Thanh hơi nhếch lên, mượn sức mạnh của đối thủ để trượt lùi về

phía sau mười trượng, sau đó lại bay lượn như một con chim yến lên đỉnh một

tòa nhà gạch xanh ở phía sau.

Lúc này, hiệu quả của thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 11 tuổi (bản chính thức) cũng

đã biến mất.

Ba vị cao thủ thất phẩm trước mặt Sở Hi Thanh cũng không dám truy kích, bọn

họ đều đứng trong con hẻm, dùng ánh mắt cực kỳ kiêng kị để nhìn Sở Hi Thanh

đang đứng trên mái nhà.

Khí thế của song phong bắt đầu hình thành thế giằng co.

Cho đến giờ phút này, nam tử mặc áo đỏ kia mới ngã ầm ầm xuống đất.

Lúc này, bên ngoài hơn trăm trượng, Ngô Mị Nương nắm chặt lan can, ánh mắt

hiện lên vẻ khó tin.

“Chuyện gì xảy ra? Vừa có chuyện gì xảy ra?”

Trận chiến vừa rồi của đám người Sở Hi Thanh phát sinh trong một con hẻm

nhỏ. Tầm mắt của Ngô Mị Nương bị che khuất, khó có thể quan sát rõ ràng.

Vấn đề bây giờ là, Sở Hi Thanh đang đứng yên không nhúc nhích trên nóc nhà.

Xuyên Tâm Kiếm – Lý Nha đâu? Phí Lễ Thanh đâu? Bọn họ ở đầu rồi? Vì sao

không tiếp tục truy sát Sở Hi Thanh?

“Hai người kia có thể đã chết trong tay Sở Hi Thanh.”

Đổng Lâm Sơn cũng không thể nhìn thấy tình hình chiến đấu bên trong con

hẻm kia, nhưng hắn phát hiện đám đạo tặc Bạch Vân Trại nhảy vào con hẻm kia

xong, tất cả đều kinh hoàng, chật vật và vội vã quay người chạy đi, có thể nói là

sợ mất mật, không dám tiếp tục bao vây Sở Hi Thanh.

Đổng Lâm Sơn suy đoán đám người này đã nhìn thấy gì đó ở trong con hẻm

kia. Là thi thể của mấy người Xuyên Tâm Kiếm – Lý Nha và Phí Lễ Thanh?

Đổng Lâm Sơn nghĩ đến khả năng này, không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Khi Sở Hi Thanh chém giết Xuyên Tâm Kiếm – Lý Nha và Phí Lễ Thanh, tin

tức cũng truyền đến Túy Hoa Lâu ở phía nam Cổ Thị tập.

Thượng Quan Thần Hạo đang ở chỗ này, hắn đang thu hài cốt cho Thượng

Quan Long Tiển.

Thi thể của Thượng Quan Long Tiển đã bị đốt thành tro bụi, hắn chỉ có thể lấy

một ít tro vụi ở hiện trường, sau đó dùng quần áo của Thượng Quan Long Tiển

để làm một cái áo quan.

Còn về phần Sở Hi Thanh. . . từ đầu đến cuối Thượng Quan Thần Hạo đều

không thèm quan tâm.

Thượng Quan Nguyên bố trí rất chặt chẽ và rất cẩn thận.

Sở Hi Thanh chỉ là một bát phẩm hạ, làm sao có thể trốn thoát khỏi thiên la địa

võng đó chứ.

Tuy nhiên, hết lần này đến lần khác lại có bất ngờ xảy ra

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play