Tại thời điểm Sở Hi Thanh vừa chém đầu Đổng Hóa Cập xuống, Linh Nhãn

đang thăm dò từ bên ngoài trăm trượng vô thức tiến lên một bước.

Hắn đang đứng ở trên mái hiên, suýt nữa bị đạp hút một cước, ngã từ nóc nhà

ba tầng xuống dưới.

Ánh mắt Linh Nhãn tràn đầy khó tin: “Thế mà tên này lại giết Đổng Hóa Cập. .

.”

Xuyên Tâm Kiếm – Lý Nha cùng là sắc mặt ngưng trọng, hắn thả đôi tay đang

khoanh trước ngực xuống.

“Công nhận là rất lợi hại!”

Trong mắt Lý Nha hiện lên một vệt tán thưởng: “Thiên phú huyết mạch của hắn

rất không tầm thường. Nhưng điều làm Lý mỗ bội phục lại là sự can đảm của

người này. Dưới tình huống này mà hắn còn không nghĩ đến chuyện chạy trốn,

mà còn cố gắng tìm cách giết ngược đối thủ, có thể nói là cực kỳ can đảm, Bạch

Vân Trại đã không bao vây được. . .”

Linh Nhãn thấy thế thì hơi cau mày: “Lý huynh muốn đi nơi nào?”

Xuyên Tâm Kiếm – Lý Nha không hề trả lời, bóng người của hắn biến mất

trong bóng tối.

Linh Nhãn cũng đã biết câu trả lời từ khi hắn mở miệng hỏi.

Nếu như Lý Nha tiếp tục ngồi yên không để ý, thì nói không chừng đám người

Bạch Vân Trại sẽ bị Sở Hi Thanh giết sạch.

Mà bỏ qua tối hôm nay, Lý Nha muốn lấy tính mạng của Sở Hi Thanh là rất khó

khăn.

Sức chiến đấu của kẻ này, tuyệt đối không thể coi là bát phẩm hạ bình thường.

Mà sau này, kẻ này sẽ càng cẩn thận hơn khi đi ra ngoài.

Vị cao thủ che mặt đột nhiên xuất hiện kia, cũng không phải là người mà Xuyên

Tâm Kiếm – Lý Nha có thể đối phó.

Mà bây giờ thì Bạch Vân Trại vẫn có ưu thế. Chỉ cần Lý Nha ra tay chặn lại,

khiến cho Sở Hi Thanh không thể phát huy tốc độ và khoái đao của hắn, thì

người này chắc chắn phải chết!

Sở Hi Thanh không biết nguy hiểm đang đến gần, hắn đột nhiên rút thanh kiếm

hán tám mặt ở trước ngực ra, sau đó hít một hơi khí lạnh vì cơn đau nhức ở vết

thương.

Thật ra thì đây là hành vi cực kỳ nguy hiểm, tuy rằng thanh kiếm hán tám mặt

này làm cho hắn bị trọng thương, nhưng cũng che lấp vết thương của hắn,

phòng ngừa hắn mất máu.

Nhưng một khi rút kiếm ra, máu của Sở Hi Thanh nhất thời tuôn ra như suối.

Tuy nhiên, Sở Hi Thanh đã có chuẩn bị từ trước.

Hắn vung thanh kiếm hán tám mặt kia lên, vừa hay chặn đứng thanh trọng kiếm

của Phí Lễ Thanh.

Hành động này khiến cho vết thương ở trước ngực của hắn càng nứt toác ra,

máu tuôn ra nhiều hơn.

Sở Hi Thanh lại mượn sức mạnh khổng lồ của đối phương, bóng người tung bay

ra ngoài mấy trượng, bỏ rơi Phí Lễ Thanh một lần nữa.

Đồng thời Sở Hi Thanh lại cười ha ha, nói một tiếng ‘sảng khoái’!

Lúc này, hắn vừa chạy nhanh vừa dùng vải để băng bó vết thương.

Điều may mắn chính là, lúc nãy hắn khống chế được, không để kiếm của Đổng

Hóa Cập chém vào tim phổi của mình, mà chỉ vẻn vẹn làm trầy lá phổi bên trái

của hắn.

Lúc này, tác dụng của hai viên đan dược chữa thương mà hắn ăn từ trước đã

xuất hiện, thể chất Thuần Dương tam giai cũng nhanh chóng cầm máu cho vết

thương của hắn.

Tuy rằng phương diện khôi phục của Thuần Dương không mạnh bằng Vạn Cổ

Thiên Thu Chi Huyết của Sở Vân Vân.

Nhưng cũng làm cho khí huyết của cơ thể ốm yếu này mạnh mẽ hơn, chân

nguyên và sức mạnh cuồn cuộn không dứt, sức chịu đựng rất cao.

Thân hình của Sở Hi Thanh vẫn nhanh như chớp, hắn định bỏ qua Phí Lễ

Thanh, tập trung vào đám lâu la của Bạch Vân Trại trước.

Thực lực của Phí Lễ Thanh khá mạnh, mặc kệ là tu vị, sức mạnh hay là tốc độ

thì đều vượt qua Đổng Hóa Cập một đoạn.

Trước khi quyết chiến với Phí Lễ Thanh, hắn nhất định phải diệt sạch tất cả

quấy rầy.

Sau khi chém Đổng Hóa Cập xong, dáng người của Sở Hi Thanh càng thong

dong hơn.

Tuy rằng hắn đang trọng thương, nhưng sức chiến đấu lại không giảm chút nào.

Táng Thiên Chi Vũ để tố chất thân thể của hắn không giảm mà còn tăng, có thể

nói là càng mạnh mẽ hơn.

Lúc này, một bước của Sở Hi Thanh có thể lướt dài đến năm trượng, mang theo

vô số tàn ảnh, bỏ rơi Phí Lễ Thanh là một chuyện dễ như trở bàn tay, thanh đao

Kinh Lôi trong tay hắn lại chém đám đạo tặc chung quanh người như thái rau

gọt dưa.

Bắt đầu từ khi Sở Hi Thanh xông ra khỏi tửu lâu đến bây giờ, tất cả chỉ mới vẻn

vẹn hơn hai trăm cái hô hấp, nhưng đạo tặc Bạch Vân Trại chết trong tay hắn đã

không ít hơn sáu mươi người!

Cộng thêm số lượng ban đầu, thì đã có hơn trăm người chết trong tay hắn.

Lúc này, tất cả mọi người đều đang hồi hộp và sợ hãi.

Bọn họ bao vây truy đuổi mà không có bất cứ tác dụng gì, tất cả mọi người lại

bị Sở Hi Thanh tùy ý chém giết tàn sát giống như những cái cọc gỗ.

Lúc này, đã có một số người trực tiếp bỏ binh khí xuống, trốn vào mấy con hẻm

nhỏ ở chung quanh.

Khóe môi của Sở Hi Thanh cũng hơi cong lên.

Hắn bắt đầu từng bước từng bước giảm tốc độ giết chóc của mình lại

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play