“Cũng không phải không có chút manh mối nào.” Thiên hộ Tào Hiên chắp tay

sau lưng, suy tư giây lát: “Tất cả vàng bạc nơi này đều đã biến mất, tất cả thi thể

đều bị hủy thi diệt tích, hiện trường không có quá nhiều dấu vết chiến đấu. Khi

đó trong Túy Hoa Lâu có sáu tên thất phẩm, hai tên lục phẩm, nhưng tất cả đều

bị giết chết bằng một chiêu. Dựa theo khẩu cung của đám người ở trong Túy

Hoa Lâu, thì bọn họ không phát ra được chút động tĩnh nào.”

“Điều này làm cho ta nghĩ đến vụ án kho hàng của Long gia vào mấy tháng

trước, hai vụ án này có hơi tương tự. Cả hai vụ án đều diễn ra rất nhanh gọn, tất

cả vàng bạc và pháp khí đều biến mất, sau đó đều bị hủy thi diệt tích. Đương

nhiên, cũng có thể chỉ là trùng hợp, hung thủ lần này không dùng Hóa Thi

Thủy, cũng không có ký hiệu của Huyết Phong Đạo.”

Sở Tuyên Tiết nghe đến đây, sắc mặt không khỏi hơi động.

Tại quận Tú Thủy này cũng có người dùng Hóa Thi Thủy để hủy thi diệt tích?

Dùng Hóa Thi Thủy để hủy thi diệt tích là chuyện rất bình thường trên giang hồ,

chỉ là không biết phương pháp phối chế là loại nào?

Sở Tuyên Tiết cũng từng nghe nói đến Long gia ở quận Tú Thủy.

Đây là một gia tộc mới quật khởi ở địa phương, thực lực không kém.

Kho hàng của Long gia, ít nhất cũng có một võ tu lục phẩm tọa trấn.

Hung thủ có thể giết chết một võ tu lục phẩm hạ trong nháy mắt, cũng có năng

lực đánh chết tộc đệ Sở Chính Dương của hắn.

Sở Tuyên Tiết không khỏi nheo mắt lại, lòng thầm nói lát nữa phải tìm Lý

Quang Dục để lấy một phần hồ sơ vụ án kho hàng Long gia, tìm hiểu một phen.

Tổng bộ đầu Lục phiến môn Lý Quang Dục thì lại cầm một khối theo tan chảy

rơi vào trong khe hở của gạch.

“Nhưng miếng thép này là tên nỏ của nỏ Phi Hoàng, sau khi tan chảy ra thì biến

thành dạng này. Còn cả bên này, đây là đao kiếm và chùy sắt bị hòa tan. Chúng

nó có tài liệu khác nhau. Ta quan sát một lượt, có suy đoán là hung thủ giết

Thượng Quan công tử có tu vị ở thất phẩm đến bát phẩm.”

Tào Hiên không khỏi nheo mắt lại: “Nói cách khác, hung thủ của vụ án này là

hai người? Không, còn có người dùng pháp thuật đột đao kiếm này thành dạng

lỏng nữa, có thể là ba người.”

Thượng Quan Thần Hạo lẳng lặng lắng nghe, mãi đến khi hai người Lý Quang

Dục và Tào Hiên không nói ra được gì nữa, liền ôm quyền về phía hai người

bọn họ: “Hai vị vất vả rồi, vụ án khuyển tử bỏ mình này, kính xin hai vị đại

nhân vất vả hơn một chút. Chờ đến khi điều tra ra chân tướng, ta sẽ mở tiệc

rượu, đền đáp hai vị.”

Vụ án Thượng Quan Long Tiển bỏ mình này, chắc chắn hắn không chỉ ỷ lại vào

Lục phiến môn và Cẩm y vệ. Thượng Quan gia nhất định sẽ dùng toàn lực để

truy tìm hung thủ, mới có thể rửa mối nhục này.

Thượng Quan Thần Hạo lại ôm quyền thi lễ về phía quận úy Thẩm Chu: “Tại ha

có chuyện gấp, quận úy đại nhân thứ lỗi.”

Sau đó, hắn liền dẫn một đám người rời khỏi nơi này.

“Thông báo xuống dưới, tối nay phong tỏa Cổ Thị tập, lục sát kẻ khả nghi trong

cả trấn! Nhanh chóng xác nhận xem có bao nhiêu tứ phẩm và ngũ phẩm đang

trốn ở quận Tú Thủy. Còn nữa, đi mời Thiết Quan tán nhân của Vân Tùng Quan

ở Tây Sơn đến đây một chuyến, con bản mệnh Linh thú của hắn chuyên về truy

tung tìm tích. . .”

Thượng Quan Thần Hạo đang dặn dò mấy tên gia tướng, lại phát hiện có một

bóng người đang quỳ ở phía trước.

“Ngươi là. . . Thượng Quan Nguyên?”

Thượng Quan Thần Hạo híp đôi mặt hẹp dài lại, sau đó chắp tay sau lưng, mặt

không đổi sắc mà đi đến trước mặt Thượng Quan Nguyên: “Chủ nhân của ngươi

đã chết, vì sao ngươi không đi cùng hắn?”

Trán của Thượng Quan Nguyên nhất thời tràn đầy mồ hôi lạnh: “Gia chủ! Khi

chuyện xảy ra, thiếu chủ đã sai tiểu nhân đi trù tính chuyện diệt trừ Sở Hi Thanh

của võ quán Chính Dương, cho nên không ở Tùng Trúc Quán.”

“Sở Hi Thanh của võ quán Chính Dương?” Thượng Quan Thần Hạo hơi suy

ngẫm giây lát: “Là tên mới lên cấp thiên kiêu Thanh Vân Bảng? Là vì chuyện

tranh giành vị trí thủ tịch chân truyền sao?”

Thượng Quan Nguyên đập đầu xuống mặt đất: “Chính là vì chuyện này! Trước

khi chuyện xảy ra, ta đã thương lượng với Bạch Vân Trại, mời bọn họ ra tay

giết người, khi đó thiếu chủ đã ra lệnh cho ta đi lấy tiền để đặt cọc với Bạch

Vân Trại.”

Sở Tuyên Tiết đi theo phía sau, nghe đến đây thì thần sắc hơi động.

Sở Hi Thanh?

Tranh cướp bí cảnh ở bên Lâm Hải, cũng có Sở Hi Thanh này.

Nhưng sau khi người này rời khỏi bí cảnh thì vẫn đi cùng người của Chu gia,

không thể nào ra tay với Sở Chính Dương được.

Ngoài ra, người này còn là thuộc hạ của Tào Hiên, là Phó bách hộ của Cẩm y

vệ.

Lai lịch cũng có vẻ như rất trong sạch.

Không ngờ người này lại có liên quan đến vụ án của Thượng Quan gia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play