Phong ấn 9 lương 12 trụ khôi phục sáu bảy phần mười

Thiên Công và Đế Sát đều biết thời thế, biết Thần Chân Như sắp xếp hậu sự, tế

luyện thần binh cho Sở Hi Thanh.

Thời điểm này, phong ấn tự nhiên càng mạnh càng tốt.

Long chi cửu tử hiện giờ chỉ nghe lệnh Sở Hi Thanh.

Bản thân Sở Hi Thanh là Nhai Tí đương đại, được Long chi cửu tử coi là người

mình.

Thần Chân Như còn giúp chúng sinh sôi ít nguyên chất, làm cho tất cả Tù Ngưu

đời hai và Bá Hạ đời tư, Toan Nghê đời tư đều tăng mạnh, đuổi sát đời đầu.

Lực lượng phong ấn của 9 lương 12 trụ gần như không kém hơn trước khi Mộc

Thần – Linh Uy ngã xuống.

Nhưng thần thức của chủ nhân hắc thủ vẫn tuần tra thế giới này như cũ.

Phong ấn của 9 lương 12 trụ dường như không ảnh hưởng quá nhiều đến hắn.

Mãi đến tận nửa khắc sau, hắc thủ mới biết mất khỏi vùng thế giới này.

Lúc này, tâm trạng mọi người quanh Sở Hi Thanh đều không tốt lắm.

Dù là Thiên Công, Đế Sát cũng không ngoại lệ.

Thế giới này tựa như hồ cá, những con cá bên trong chỉ cần to hơn một chút, thì

sẽ bị chủ nhân hồ cá mang ra thịt.

Hai người họ vừa hai là hai con cá to nhất trong hồ.

Ngoài ra, quà tặng của Thần Chân Như cho Sở Vân Vân cũng làm họ khó chịu.

Vị này hầu như kế thừa toàn bộ nguyên chất của Thần Chân Như… Khia Thiên

và Vạn Trá cấp Tạo Hóa, Vạn Tin cấp Thái Thượng…

Còn cả một nửa Khai Thiên thần phủ cũng rơi vào tay Sở Vân Vân.

Lực lượng của vị hoàng hậu này càng mạnh hơn, thần lực đuổi sát Tổ thần.

Điều này làm cho hai người càng bất đắc dĩ hơn, lực lượng nhân tộc đã mạnh

đến cực điểm.

Dù tương lai họ đăng đỉnh Tạo Hóa, dù giải quyết được chủ nhân hắc thủ, trong

thời gian ngắn cũng không thoát khỏi sự khống chế của Sở Hi Thanh.

Sở Hi Thanh thì lại nhìn vào hư không một lúc lâu.

Mãi đến khi xác định chủ nhân hắc thủ rời đi, hắn mới nói: “Đưa hai vị bệ hạ

Xa Nguyên và Diễm Dung đến lăng mộ Đông Hoàng và Mộng Hoàng đi.”

Đây là vận mệnh của hai vị Tổ thần này, trở thành vật phẩm giao dịch, đổi lấy

hai vị thiên đế nhân tộc.

Về phần Bạch Chúc, Sở Hi Thanh vẫn nể mặt Bạch Đế Tử.

Hơn nữa, 9 lương 12 trụ tổn hại quá nhiều cũng không phải chuyện tốt, bọn họ

vẫn có giá trị tồn tại.

Xa Nguyên cực mạnh, là đệ nhất nhân dưới Tạo Hóa bây giờ.

Nhưng vẫn chưa đủ để đổi Đông Hoàng, chỉ có thể đổi lấy chân linh và phần

lớn nguyên chất của Đông Hoàng.

Chỉ cần Đông Hoàng thoát vây, bọn họ có biện pháp mở toàn bộ lăng mộ này.

Dù là Long Hi, cũng có thể ung dung thoát vây.

Chúc Quang âm đã không đợi được nữa, lập tức ra tay phong ấn Xa Nguyên.

Thương Hoàng cũng ra tay.

Thiên Công và Đế Sát thì sắc mặt rất khó coi, nhưng đều không do dự, ra tay

hạn chế hành động của Xa Nguyên.

Xa Nguyên thì không hề phản kháng, hắn chỉ chắp tay sau lưng, bình tĩnh nhìn

hai người Sở Hi Thanh và Sở Vân Vân.

Sở Hi Thanh hiểu ý, cúi người hành lễ với Xa Nguyên: “Sở mỗ nhất định sẽ

tuân thủ lời hứa, đây là Nhai Tí chi đạo của ta, Hư Thần bệ hạ có thể an tâm.”

Vừa rồi, thật ra Xa Nguyên và Diễm Dung vẫn còn lựa chọn khác, đó là ngả về

phía chủ nhân hắc thủ, báo cho hắn biết mọi chuyện nơi này.

Tuy rằng hai người họ không biết vị trí của mấy người Đế Sát, vị chủ nhân hắc

thủ kia cũng không thể tìm thấy họ trong thời gian ngắn.

Đặc biệt là sau khi Sở Vân Vân kết thừa nguyên chất, có thể che đậy cho bọn

họ, nhưng chung quy vẫn là phiền phức.

Xa Nguyên và Diễm Dung không làm vậy, đáng giá để hắn giữ vài phần tôn

kính.

Mà Nhai Tí chi đạo, ơn một cơm tất trả, Nhai Tí có thù tất báo.

Sở Hi Thanh đứng thẳng, đã thấy Xa Nguyên nhắm mắt lại, dáng vẻ mặc người

xâu xé.

Ánh mắt hắn lóe lên, còn nhìn thấy Sở Vân Vân đang nhìn nhau với Đế Oa.

Sở Vân Vân cũng không biết nên làm thế nào mới tốt.

Đế Oa thì hai mắt đỏ lên.

Nàng nhìn Sở Vân Vân một chút, ánh mắt vui mừng không thôi, còn có chút

thương cảm và tiếc nuối.

Sau đó nàng trực tiếp cất bước đi tới trước Sở Vân Vân, ôm chật Sở Vân Vân

vào lòng.

“Con!”

Đế Oa đã là nước mắt như mưa.

Nàng vui mừng khi cuối cùng đã tìm thấy ấu nữ Chiêu Quân, mẹ con đoàn tụ.

Tiếc nuối và thương cảm cho đứa con này, bị phong ấn với nàng 13 triệu năm,

sau khi thoát vây và trưởng thành, thì nàng lại không được tham dự vào.

Sở Hi Thanh thì buồn cười.

Bầu không khí giữa hai mẹ con đúng là rất lúng túng.

Đế Oa tuy rất thương con, bản thân Sở Vân Vân cũng có tình cảm quấn quýt với

Đế Oa, nhưng Sở Vân Vân dù sao cũng đã trưởng thành, hai người muốn ở

chung như mẹ con thì vẫn phải cần thời gian.

Đúng lúc này, Thiên đế đời thứ sáu Thương Hoàng đi tới trước người Sở Hi

Thanh.

Trong mắt ngậm lấy kinh ngạc và thưởng thức: “Ta không ngờ bệ hạ còn là phu

quân của Chiêu Quân.”

Đó chính là em rể nha…

Sau đó Thương Hoàng lại trịnh trọng cúi người hành lễ với Sở Hi Thanh: “Thần

Văn Thương cảm ơn bệ hạ đã giúp đỡ huynh đệ chúng ta và Chiêu Quân.”

Hắn biết nếu không có Sở Hi Thanh mưu tính, không chỉ chân linh của Sở Vân

Vân không trọn vẹn, mà huynh đệ con cháu bọn họ cũng không thể thoát vây,

dòng dõi sẽ phải đối mặt với tương lai cực kỳ u tối.

“Tiểu đệ không dám.” Sở Hi Thanh lập tức nghiêng người né tránh, trên mặt

cười tươi: “Chúng ta vốn là người một nhà, huynh trưởng cần gì đa lễ? Huống

hồ tiểu đệ có ngày hôm nay, cũng là nhờ Đông Hoàng đại huynh!”

Trương Hoàng nghe thấy hắn xưng tiểu đệ gọi huynh trưởng, không khỏi buồn

cười.

Hắn cũng biết vì sao Sở Hi Thanh có thể quật khởi nhanh chóng như vậy.

Nhưng tiếp đó, hắn nghiêm túc nói: “Bệ hạ đã thấy thần uy của chủ nhân hắc

thủ rồi, không biết bệ hạ có thượng sách gì để hóa giải kiếp nạn cho thiên địa

này?”

Sở Hi Thanh không khỏi ngẩng đầu, lại nhìn lên hư không.

Hắn nheo mắt lại: “Đang muốn mời huynh trưởng, Đông Hoàng đại huynh và

Mộng Hoàng hiền chất giúp ta.”

Thương Hoàng nghe câu sau, khóe môi không khỏi giật giật.

Hắn nghĩ Thiên đế đời thứ tám Mộng Hoàng nghe được lời này, không biết sẽ

nghĩ thế nào.

Nhưng tính bối phận, thì Mộng Hoàng đúng là cháu vợ của Sở Hi Thanh.

Dù Mộng Hoàng thoát vây, cũng là nhờ Sở Hi Thanh, nên có lẽ sẽ không nói gì.

Sau đó, hắn lại nghe Sở Hi Thanh nói: “Cứ khôi phục nhật nguyệt trước, chữa

trị ba ngàn giới Ma vực đi.”

Thương Hoàng không khỏi tán thưởng.

Khung xương của ba ngàn giới Ma vực vẫn còn, chưa trị tương đối đơn giản.

Hành động này có thể giảm bớt tác hại của uế khí, còn có thể khôi phục thiên

địa ở một mức độ nào đó.

Hiện giờ, các thần Bàn Cổ và Hỗn Độn cũng không có sức phản kháng.

Trải qua 13 triệu năm, chắc hẳn rất nhiều thần linh biết tai hại của uế khí.

Thương Hoàng cũng từ đó mà nhận ra kế sách của Sở Hi Thanh.

Toàn lực kéo dài thời gian, tích trữ lực lượng.

Hắn lại không bết, lúc này Sở Hi Thanh lại đang nghĩ chuyện cân bằng hậu

cung.

Lần này, Thần Chân Như giúp mọi người sinh sôi nguyên chất, Sở Vân Vân và

Vấn Tố Y được lợi không nhỏ.

Lục Loạn Ly muốn đăng thần, nghi thức cũng đủ rồi.

Nhưng nàng muốn sánh vai với Vấn Tố Y, thì sợ vẫn rất khó.

Vì vậy phải để nàng dùng lực lượng phù trận, chữa trị ba ngàn giới Ma vực.

Nghi thức này đủ để Lục Loạn Ly ngưng tụ ra nguyên chất Phù Trận cấp Tổ

thần.

Còn có thể nhân lúc Hư Thần không còn, chia sẻ Thái Hư, trở thành Chân Linh

số một của Thái Hư.

Sở Hi Thanh nghĩ tới đây, chỉ thấy rất đau đầu.

Hắn chỉ có ba vị thê tử, lại cần vắt hết óc mới có thể xử lý công bằng, thật sự

không biết Huyền Hoàng tiền bối đã làm thế nào để chung sống hòa bình với ba

ngàn mỹ nhân?

Có lẽ chờ hắn phục sinh, mình nên lĩnh giáo một phen.

Cũng không đúng, Huyền Hoàng không phải lật xe rồi sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play