Thành Vọng An, Sở Hi Thanh hóa thân mặt trời, ánh sáng tản ra bốn phương

tám hướng.

Hắn cố gắng đưa lãnh thổ mới chiếm được ở phía bắc Tuyệt Bích sơn mạch vào

trong phạm vi soi sáng của mình.

Đây là vì chăm sóc những bách tính nghe lệnh hiệu triệu của triều đình, di

chuyển lên phương bắc.

Thần Châu tuy vẫn có mặt trời soi sáng hàng ngày, nhưng thế giới này còn có

Trung Thổ, có Vô Chung Dương và các đảo hải ngoại, năm bắc đông tây đều

rộng rãi ngàn vạn dặm.

Đây là còn chưa tính đến những địa vị bị uế khí bao phủ hoàn toàn.

Những nơi này đang tích trữ hàn lực ngày này qua ngày khác.

Vấn Tố Y có thể đóng băng Trung Thổ, chính là thuận thế mà làm.

Mà hắn chiếu rọi Thần Châu, lại như một vết lõm.

Mỗi lần mặt trời lặn, hàn lực trong thiên địa sẽ rót vào trong vết lõm này.

Vì vậy Sở Hi Thanh dứt khoát không lên đông hạ tây nữa.

Hắn hi vọng có thể soi sáng lâu hơn một chút, để cỏ cây thiên địa có thể hấp thu

ánh mắt trời, phát triển khỏe mạnh, đề phòng thiên tai.

Dù sao thì trong tính toán của hắn, tương lai thế giới này còn có mặt trời hay

không, thì quả thực là khó nói.

Dù là hắn, cũng không thể chắc chắn.

Nói chung là lo trước khỏi họa sau, triều Đại Luật cần tích trữ thêm ít lương

thực.

Không lâu sau, chín đạo ánh kiếm màu đỏ thắm bay đến, bị hắn thu vào trong

tay áo.

Đó là Cửu Diệu Thần Luân kiếm.

Lúc nãy giao thủ với Câu Trần, thật ra là do hắn dùng Cửu Diệu Thần Luân

kiếm cô đọng hóa thân.

Chất liệu của chín thanh kiếm này đã được thay đổi từ lâu.

Được Như Ý chi pháp của hắn liên tục cải tạo, phẩm chất của chúng đã đuổi sát

thần khí cấp Vĩnh Hằng thượng vị.

Nhưng khi chín thanh kiếm bay vào trong tay áo, Sở Hi Thanh vẫn đang suy

nghĩ đến Trừ Tà thần lôi trong âm Dương Hải mà Bạch Đế Tử nhắc đến.

Chờ Thần thể của hắn bước vào Vĩnh Hằng, chuyện đầu tiên cần làm chính là đi

âm Dương Hải, chia đoàn Trừ Tà thần lôi kia thành chín sợi, luyện vào trong

Cửu Diệu Thần Luân kiếm!

Ngày xưa, để hòa hai Bàn Cổ tinh hồn, nắm giữ sức mạnh vượt qua rất nhiều Tổ

thần, Huyền Hoàng thủy đế cũng vì thế mà bị ảnh hưởng, không thể tiến thêm

một bước.

Mà biện pháp tránh khỏi ảnh hưởng từ Bàn Cổ, một là chém bản mệnh tam thi,

hòa vào Bàn Cổ tinh hồn và nguyên chất; một cái khác là chế tạo ra một thần

khí mạnh mẽ, dùng để làm lọ chứa.

Chém bản mệnh tam thi, thật ra là tu tâm.

Có một lời giải thích ở thế giới khác, chính là khám phá thất tình lục dục, loại

bỏ chấp niệm, khiến bản thân ngự trị bên trên thất tình lục dục, khống chế nó,

như vậy mới có thể chứng được đại đạo.

Huyền Hoàng thủy đế đã dùng phương pháp này để tịnh hóa bản thân, loại bỏ

ảnh hưởng của Bàn Cổ tinh hồn với nguyên thần.

Thật ra thì Sở Hi Thanh vẫn luôn rèn luyện nguyên thần và tu tâm.

Hắn có ‘Cửu Luân thần ấn’ làm trụ cột, trên một trình độ nào đó, cũng xem như

là chém tam thi rồi.

Tuy rằng không đến mức độ khống chế thất tình lục dục, cũng có thể phá chấp

niệm ở bước đầu rồi.

Sở Hi Thanh hi vọng dùng Cửu Diệu Thần Luân kiếm để gánh chịu Bàn Cổ tinh

hồn.

Chỉ là lực lượng sánh vai với Tổ thần, còn chưa đủ đảm bảo nhân tộc chiến

thắng.

Hắn cũng phải nghĩ cách hạ thấp thương vong.

Trận đại chiến nhân thần này, tốt nhất là thắng lợi mang tính nghiền ép.

Mà nếu như muốn dùng tốc độ nhanh nhất để có sức chiến đấu vượt qua Tổ

thần, không còn biện pháp nào tốt hơn là Bàn Cổ tinh hồn.

Nhưng hiện giờ, Cửu Diệu Thần Luân kiếm vẫn chưa đủ để gánh chịu Bàn Cổ

tinh hồn.

Chỉ có luyện hóa Trừ Tà thần lôi vào đó, mới có thể không bị Bàn Cổ tinh hồn

ảnh hưởng.

Trừ Tà thần lôi còn được xưng là Kim Cương, là không thể luyện hóa, hầu như

không bị ngoại lực ảnh hưởng.

Nhưng đại diễn 50, kỳ dụng 49, thế giới này sẽ không có sự vật nào mười phân

vẹn mười.

Trong hồn hải của Sở Hi Thanh có hai viên Thần Ý Đao Tâm được luyện từ

xương sườn của Thần Xích Hỏa.

Ngày xưa khi Thần Xích Hỏa sinh ra thì gặp may, xương sườn dung hợp với

một đoàn Trừ Tà thần lôi.

Tuy rằng điều này khiến cho Trừ Tà thần lôi mất đi một bộ phận đặc tính, lại

làm cho xương sườn của hắn cứng rắn không thể phá vỡ.

Cho nên ngày đó Thần Xích Hỏa dung hợp Trừ Tà thần lôi thế nào, Sở Hi

Thanh cứ làm theo là được.

Không lâu sau khi thu hồi Cửu Diệu Thần Luân kiếm, Sở Vân Vân cũng chạy

về.

Nàng nhìn thấy Sở Hi Thanh vẫn tự nhiên như thường, lập tức yên tâm, biết Lục

Loạn Ly đã không có việc gì, liền giơ tay nhân lấy một cái kén trùng màu máu

trong tay Sở Hi Thanh.

Bên trong chính là vương nữ kiến… nàng đang trong thời khắc mấu chốt khi

nuốt chửng và thay thế Thiên Thiền Tinh Quân.

Sở Vân Vân vẫn đang dùng Khai Thiên chi pháp, giúp nàng luyện hóa nguyên

chất.

Do vừa phải đi chiến đấu, nên tạm thời giao cho Sở Hi Thanh bảo quản.

“Ta thấy gần đây ngươi liên tục thôi phát Thần Dương Cửu Khiếu, nếu kéo dài

sẽ ảnh hưởng đến việc cô đọng thần khu của ngươi.”

Sở Vân Vân ngồi đối diện Sở Hi Thanh, nhắm mắt lại nói: “Thiên địa không thể

không có nhật nguyệt. Hôm nay ngươi nghỉ sớm một canh giờ đi, thời gian còn

lại, để ta thay người diễn biến trăng sáng.”

Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của Sở Hi Thanh đã lên đến tầng 40, nguyên lực

vô cùng vô tận.

Hai trận chiến hôm nay, không khiến Sở Hi Thanh hao tổn chút nào.

Nhưng Sở Hi Thanh mỗi ngày đều hóa thân mặt trời, cũng ảnh hưởng đến việc

cường hóa thần khu.

Đặc biệt là bây giờ, phạm vi soi sáng của Sở Hi Thanh ngày càng rộng, thời

gian ngày càng dài.

“Diễn biến trăng sáng?”

Sở Hi Thanh ‘ồ’ một tiếng, hoài nghi nhìn Sở Vân Vân: “Vân Nhi, ngươi bây

giờ có thể làm được sao?”

“Cái này rất khó sao?” Sở Vân Vân nhìn như bình thản: “Quyết định như vậy

đi.”

Nhật nguyệt tương ứng, tương hỗ là âm dương, cũng không thể để Vấn Tố Y

diễn biến trăng sáng chứ?

Tuy rằng nàng đồng ý quan hệ của Sở Hi Thanh và Vấn Tố Y, nhưng vẫn có

ranh giới.

Sở Hi Thanh há mồm, muốn nói gì đó, đã thấy ba đạo ánh sáng màu vàng bay

đến từ phía xa xa.

Đó chính là Kỳ Lân, Bồ Lao và Trào Phong.

Bọn họ không sử dụng thú thể, mà diễn hóa thần khu, đi đến trước Sở Hi Thanh.

Thần sắc Sở Hi Thanh nghiêm lại, đứng dậy cúi người thi lễ với ba người:

“Chuyện Loạn Ly bị tập kích, đa tạ ba vị thần quân ra tay bảo vệ.”

Hắn lại chắp tay với Trào Phong: “Trào Phong Thần Quân đồng ý lại đạp vào

phàm giới, cùng sống cùng chết với nhân tộc ta, thực là cao thượng, xin cho Sở

mỗ cúi đầu.”

Trong ba người, Kỳ Lân và Bồ Lao đã hàng lâm từ nửa năm trước, được hắn sắc

phong, ẩn núp ở trong Đại Luật.

Đây chính là vì sao Sở Hi Thanh không sự đám đế quân kia hàng lâm.

Trào Phong thì là lần đầu gặp mặt.

Mấy tháng trước họ đã liên lạc.

Cho đến hôm nay, Trào Phong mới gặp mặt hắn.

“Không dám!”

Trào Phong vốn đang quan sát Sở Hi Thanh, lòng thầm than thở.

Đây chính là người ép chết Thần Bàn Nhược, nhiều lần đả bại các thần, ép bọn

họ không dám quyết chiến.

Thực sự là khó tưởng tượng, tuổi tác của vị này còn chưa đến 30.

Nhưng phong thái Thánh hoàng đã không kém Huyền Hoàng thủy đế năm đó.

Từ việc thay thế mặt trời, cũng có thể biết vị này mạnh đến mức nào.

Chỉ sợ vị Thánh hoàng này đăng thần, sẽ có thể sánh vai với Tổ thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play