Vấn Tố Y do dự mãi, cuối cùng vẫn cố nén xấu hổ, đi gặp Sở Lệnh Tây.

Một là, đây dù sao cũng là cao tổ chín đời của Sở Hi Thanh, thứ hai, Sở Lệnh

Tây nói là có chuyện quan trọng, nàng cũng không dám khinh thường.

Vị tổ tiên này của Sở Hi Thanh đột nhiên xuất hiện ở vực ngoại, bản thân

chuyện này đã khiến người quan tâm rồi.

Vấn Tố Y sợ mình sẽ thất thố khi gặp Sở Lệnh Tây, liền dứt khoát đóng băng

bản thân.

Như vậy sẽ không có biểu cảm, không có cảm tình.

Chỉ là khi gặp mặt Sở Lệnh Tây, nàng vẫn kinh ngạc với câu đầu tiên của Sở

Lệnh Tây.

“Sở mỗ là phục lệnh Dương Thần – Thái Hạo đến đây, muốn giao dịch với

Thánh hoàng đương đại.”

Sở Lệnh Tây gặp mặt Vấn Tố Y thì cũng thấy rất quái dị.

Hắn không thể ngờ được, con cháu của mình lại trở thành Thánh hoàng đương

đại.

Cũng chưa từng nghĩ tới, bạn thân của thê tử, lại gả cho con cháu chín đời của

mình.

Chuyện này quả thực là…

Tuy rằng giữa họ không có quan hệ huyết mạch, nhưng Sở Lệnh Tây vẫn cảm

thấy có chút không thể tiếp thu.

Nhưng ván đã đóng thuyền, gạo đã thành cơm.

Chuyện đến nước này, Sở Lệnh Tây có phản đối đi nữa, cũng không thể làm gì.

“Vì vậy, thân phận bây giờ của thượng hoàng là sứ giả của Dương Thần?”

Vấn Tố Y nhận ra ánh mắt khác thường của Sở Lệnh Tây, nàng áp chế xấu hổ

trong lòng, đồng thời gia tăng khí lạnh trên người.

“Thượng hoàng bệ hạ chẳng lẽ cũng giống như Chiếu Thế Ma Đăng – Tông

Thần Hóa, đã nương nhờ vào mạch Dương Thần?”

Sau khi Sở Hi Thanh khai quốc, đã truy phong các đời tổ tiên thành hoàng đế.

Theo quy củ, vốn là truy phong năm đời, nhưng Sở Lệnh Tây là người khai

sáng trưởng phòng Ngụy quốc công - Kinh Tây Sở thị, nên được chăm sóc đặc

thù, cũng được sắc phong làm đế quân.

Để Vấn Tố Y giật mình là, Sở Lệnh Tây này lại bước vào Vĩnh Hằng hạ vị!

Hơn nữa thực lực sâu không lường được, đuổi sát thượng vị, thậm chí có thể

sánh với với một phần Vĩnh Hằng thượng vị.

Nếu không nhờ Sở Hi Thanh mưu tính, lấy được một bộ phận nguyên chất Bàn

Cổ của Băng Thần và âm Thần, Vấn Tố Y cũng sẽ không mạnh hơn Sở Lệnh

Tây là bao.

Nhưng mà vị này lấy thân thể nhân tộc bước lên thần vị, không chỉ không bị các

thần ngăn cản, mà người trong phàm thế còn không phát giác ra, há không phải

khả nghi?

“Sở mỗ bình sinh đúng là chịu một ít ân huệ của Dương Thần, nhưng không

giống Tông Thần Hóa, không thay đổi máu Tam Túc Kim Ô. Vì đánh đổi, ta sẽ

giúp hắn làm một ít chuyện không vi phạm đạo đức và lương tâm. Ví dụ như ta

từng tham dự vào trong chuyện bố trí Điên Đảo âm Dương của Sở Phượng Ca,

cũng là được Dương Thần mệnh lệnh và âm thần nhắc nhở.”

Sở Lệnh Tây cũng hiểu nghi ngờ của Vấn Tố Y, hắn bình tĩnh giải thích: Lần

này ta đến chỉ là mang thỉnh cầu giao dịch của Dương Thần, còn Thánh hoàng

có đáp ứng hay không, là do Thánh hoàng tự quyết.”

Vấn Tố Y vẫn nửa tin nửa ngờ.

Trong lòng nàng cũng rất khiếp sợ.

Chẳng lẽ ngày xưa Sở Phượng Ca được Dương Thần nhắc nhở, cho nên mới

phát hiện ra điều dị thường?

Đám Tổ thần này, quả nhiên không có ai là đơn giản.

Âm Thần – Nguyệt Hi phục sinh Dương Thần, ý đồ Điên Đảo âm Dương, thay

thế mặt trời; nhưng Dương Thần – Thái Hạo cũng đã phát hiện ra, bày xuống rất

nhiều hậu chiêu.

Những ý niệm này chỉ lóe lên trong đầu nàng, Vấn Tố Y thu hồi tâm tư: “Xin

mời thượng hoàng bệ hạ nói.”

Sở Lệnh Tây nghe vậy thì thì mở miệng: “Thái Hạo nói, nếu như hắn đoán

không sai, Sở Hi Thanh đang cần một thần khí đỉnh cấp trấn áp khí vận. Thái

Hạo biết một tài liệu luyện khí thích hợp nằm trong âm Dương Hải, tài liệu này

có nguồn gốc với tài liệu Nghịch Thần Kỳ. Thái Hạo nguyện ý dùng vị trí của

thứ này, để mời bệ hạ ra tay giúp hắn thoát khỏi Điên Đảo âm Dương…”

Hắn chưa dứt lời, Vấn Tố Y liền lắc đầu: “Chuyện này là không thể!”

Sở Lệnh Tây chỉ cho một tin tức không biết đúng hay sai, Sở Hi Thanh lại phải

vì Thái Hạo mà liều mạng với các thần.

Tuy rằng giữa họ vốn đã là kẻ thù không chết không thôi.

“Mời Vấn thành chủ nghe ta nói hết, Dương Thần chỉ mời bệ hạ làm một việc

trong khả năng thôi.”

Sở Lệnh Tây cười khổ một chút, lập tức ném một viên thủy tinh lóng lánh màu

đỏ hồng, to bằng nắm tay đến trước mặt Vấn Tố Y.

Viên thủy tinh này không chỉ có khí tức cháy bỏng bức người, còn khiến cho

thời gian chung quanh bị nhiễu loạn.

“Đây là…”

Vấn Tố Y hơi nghi hoặc, lại lập tức kinh ngạc nheo mắt lại: “Mắt Chúc Long?”

Đây chính là một trong hai con mắt đã mất của Chúc Quang âm.

“Dương Thần nói đây là một trong số tiền cọc.” Sở Lệnh Tây gật đầu: “Mặc kệ

có thành hay không, hắn đều không đòi lại. Ngoài ra, hắn còn sẽ nghĩ biện pháp

thu hồi chú lực phong ấn Long Hi.”

Vấn Tố Y nghĩ thầm, nếu vật này rơi vào tay Sở Hi Thanh, Dương Thần còn có

thể đòi lại sao?

Nhưng nàng vẫn tò mò hỏi: “Dương Thần thu hồi con mắt này từ bao giờ? Hắn

không lo Ty Thần Tinh Quân…?”

Ngày xưa, Ty Thần Tinh Quân sở dĩ trở thành Ty Thần, chính là lấy được

Dương Nhãn của Chúc Quang âm từ tay Dương Thần.

Khi đó Ty Thần, thật ra là Ti Thần.

Nhưng sau khi Thái Hạo ngã xuống, mắt Chúc Long đã thất lạc.

Sở Lệnh Tây không trả lời, mà chỉ mỉm cười.

Vấn Tố Y cũng hiểu rõ.

Thái Hạo hiển nhiên là biết tâm tư của Ty Thần.

Để thứ này cho tên nghịch tử đó, chẳng bằng đổi lấy chỗ tốt cho bản thân.

Về phần làm thế nào để lấy thứ này, phỏng chừng là còn có ẩn tình không muốn

người biết.

Vấn Tố Y thưởng thức mắt Chúc Long một lát, liền xác định đây là hàng thật:

“Dương Thần muốn Hi Thanh làm gì?”

Sở Lệnh Tây nghĩ thầm, bạn cũ ngày xưa, gọi ‘Hi Thanh’ thật thân thiết.

Hắn âm thầm lắc đầu, lại ném một viên tin phù đến trước mặt Vấn Tố Y:

“Những thứ này không tiện nói. Tố Y, mời xem thư Dương Thần tự tay viết.”

Vấn Tố Y vẫn không dám khinh thường, dù đối phương là tổ tiên của Sở Hi

Thanh.

Nàng không dùng tay chạm vào, mà dùng thần lực khống chế tin phù ở ngoài

mười trượng.

Khi Vấn Tố Y xem xong, không khỏi rơi vào suy ngẫm.

Sở Lệnh Tây lại tiếp tục khuyên nhủ: “Thật ra nếu Dương Thần có thể để Điên

Đảo âm Dương của âm Thần sắp thành lại bại, thì cũng là một chuyện tốt với

nhân tộc chúng ta. Cũng mời Thánh hoàng nể tình ngày xưa Dương Thần từng

chăm nom phụ thân và tổ tiên hắn, giúp Dương Thần một tay…”

Sở Lệnh Tây nói đến đây, chợt hơi dừng lại.

Hắn nhìn thấy một bó kim quang bay vào từ ngoài cửa điện, rơi vào trong tay

Vấn Tố Y.

Sở Lệnh Tây ngưng thần quan sát, phát hiện đó là một quyền sách màu vàng.

Trên sách còn có hai chữ triện Thái cổ, chính là hai chữ ‘Sách Giới’.

“Đây là Sách Giới trong ‘hai sách Giới Luật’?”

Sở Lệnh Tây đã biết, một bộ phận tàn trang của ‘hai sách Giới Luật’ đã rơi vào

tay hai người phụ nữ của Sở Hi Thanh.

Có người nói, Sách Giới tổng cộng có 32 trang.

Mà cuốn sách trong tay Vấn Tố Y bây giờ, ít nhất cũng có 23 trang.

Thần khí mạnh mẽ sinh ra ở 23 triệu năm trước, rõ ràng là đã khôi phục gần nửa

thần uy!

Sở Lệnh Tây cảm thấy kinh ngạc, Sở Hi Thanh làm thế nào?

Tàn trang của ‘hai sách Giới Luật’ vẫn nằm trong tay các thần, chẳng lẽ Sở Hi

Thanh còn có thể giết chết bọn họ sao?

“Chính là Sách Giới!”

Vấn Tố Y nhìn cuốn sách màu vàng trong tay, cũng mừng rỡ không thôi.

Tuy rằng nàng không biết Sở Hi Thanh làm thế nào.

Nhưng đối với chuyện đóng băng Trung Thổ, luyện hóa nguyên chất của âm

Thần và Băng Thần, Vấn Tố Y lại càng có nắm chắc.

Hiện giờ, ý nghĩa của quyển Sách Giới này đã hoàn toàn khác trước.

Long khí Đại Luật cực mạnh, chính là căn cơ cần thiết của ‘hai sách Giới Luật’.

Mà Sách Giới thu hồi gần hai phần ba tàn trang, có thể giúp nàng ngưng tụ ra

lực lượng trừng phạt càng mạnh mẽ hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play