Nửa khắc sau, đại dương đã khôi phục yên tĩnh.

Trận chiến giữa Sở Vân Vân và Bạch Đế Tử đã kết thúc.

Hai người giao thủ cũng rất ngắn ngủi.

Sở Vân Vân đi con đường từ Vạn quy Nhất, vì vậy cũng chỉ cần một chiêu là đủ

rồi.

Nàng ra một chiêu Vạn Thần Kiếp, sau đó hai người giao thủ không đến bảy

trăm kích, liền dừng lại.

Bạch Đế Tử vẫn thẳng thắn phá giải thương pháp của Sở Vân Vân.

Sở Hi Thanh nhận ra hắn rất thưởng thức một chiêu này của Sở Vân Vân.

Đao hai mươi chín của Sở Hi Thanh là từ một diễn hóa ra Vạn, chỉ vừa mới

thành hình thôi.

Sở Vân Vân lại là từ Vạn quy Nhất.

Con đường này có thể nói là trước khó sau dễ, nàng cũng đã đi rất ra trên con

đường ‘Nhất’.

Sau Nhất, lại là Vạn, vậy thì đơn giản hơn nhiều.

Sở Vân Vân cũng đã nhìn thấy con đường Tạo Hóa tương lai của mình.

Sau khi Bạch Đế Tử rời đi, Sở Vân Vân liền đứng tại chỗ, rơi vào suy ngẫm.

Vị Kiếm Thần này cũng chỉ điểm mấy sơ hở trong chiêu thức này của nàng.

Ít hơn đao 29 của Sở Hi Thanh, nhưng cũng tồn tại một ít thiếu sót.

Trong chiến đấu cấp độ cao, dễ bị nhằm vào.

Sở Hi Thanh cũng không quấy rầy, trong đầu hắn đang vận chuyển rất nhanh.

Ước Nguyện vẫn còn đang tiếp tục.

Ước Nguyện Thạch tiêu hao rất nhanh, hiện giờ đã không còn nhiều, chỉ còn

hơn vạn.

Mãi đến tận một canh giờ sau, Sở Vân Vân mới mở mắt ra: “Người này không

hổ là Kiếm Thần! Phu quân đoán hắn dùng mấy phần lực lượng?”

“Khoảng 1.5, không đến 2 phần 10!”

Sở Hi Thanh không cam lòng mà ‘chậc’ một tiếng.

Dưới tính huống không dùng long khí và Thần Lực Tái Thôi, thì mình không

thể ép bộ thần khí hóa thể này của Bạch Đế Tử dùng quá 2 phần lực lượng.

Sau đó, lời nói của hắn hàm chứa vẻ kính phục và kiêng kỵ: “Bản thể của người

này có lẽ đã có thể thắng được tất cả Tổ thần. Dù là Hư Thần – Xa Nguyên,

hoặc Dương Thần – Thái Hạo thời đỉnh phong, thì cũng chưa chắc đã là đối thủ

của hắn.”

Nếu như không dùng lòng khí, Sở Hi Thanh đoán là Bạch Đế Tử chỉ dùng một

ngón tay là đã nghiền ép hai người bọn họ.

Sở Vân Vân gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kỵ: “Vậy phu quân có biết mục

đích của Bạch Đế Tử?”

“Ta chỉ có thể xác định một mục đích của hắn.”

Sở Hi Thanh nở nụ cười: “Con đường của hắn là Viên (tròn), từ tính hòa hợp,

hòa hợp không hai, mười phân vẹn toàn. Hắn trời sinh là Canh Kim linh thể,

muốn viên mãn là rất khó, có thể đi đến bước này đã không dễ. Bởi vậy, hắn

không xác định mình đã trọn vẹn hay chưa, vì thế cần chúng ta giúp hắn tìm

khuyết điểm, cũng muốn mượn nội thiên địa của 2 chúng ta để tham khảo.”

“Thật ra không cần nghĩ nhiều, nghĩ cũng vô dụng.”

Sở Hi Thanh tay đè đao: “HIện giờ, việc quan trọng nhất là thăng cấp Vĩnh

Hằng, bằng không chúng ta đều không thể làm gì.”

Chứng đạo Vĩnh Hằng, bản họ mới có được nguyên chất bản mệnh, mới chính

thức nắm giữ lực lượng đối kháng với những đế quân kia.

Chỉ có nắm giữ nguyên chất, hắn mới có thể đối kháng với bộ thần khí hóa thể

kia của Bạch Đế Tử, thậm chí là vượt qua.

Táng Thiên đi đến cấp bậc này, đã có thể chém giết Thái Hạo dưới sự trợ giúp

của mấy vị Tổ thần.

Hai người họ cũng không kém hơn Táng Thiên năm đó.

Nhưng khi nói đến đây, hắn lại hơi nhíu mày.

Trước khi đi, Bạch Đế Tử đã tán thưởng thương đạo của Sở Vân Vân, nhưng

cũng đề cập đến, nếu Sở Vân Vân muốn đi con đường Khai Thiên này, như vậy

nghi thức Vĩnh Hằng của nàng sẽ rất khó, rất gian nan!

Trong 20 triệu năm qua, thật ra không phải không có người nắm giữ Khai Thiên

chi pháp.

Nhưng cuối cùng đều không thể chứng đạo Vĩnh Hằng, không thể nắm giữ

nguyên chất, cuối cùng mai một trong sông dài thời gian.

Sở Hi Thanh nghĩ là để Sở Vân Vân thống soái đại quân, bắc phạt Trung Thổ.

Mặc kệ là khai sáng hoàng triều Đại Luật, hay là mở mang quốc thổ cho Đại

Luật, đều có thể giúp Sở Vân Vân hoàn thành nghi thức Khai Thiên ở một trình

độ nhất định, vấn đề là trình độ này vẫn chưa đủ.

Sau này, dù Sở Vân Vân cưỡng ép bước vào Vĩnh Hằng, thì cũng không thể

sinh ra quá nhiều nguyên chất.

Hơn nữa, cuộc chiến bắc phạt Trung Thổ quá tốn thời gian, nói không chừng đại

chiến nhân thần còn nổ ra trước đó, phương pháp này hiển nhiên là không được.

Bọn họ cần thời gian tích trữ lực lượng, trận đại chiến này càng muộn càng tốt.

Sở Vân Vân nhận ra Sở Hi Thanh lo lắng, nhưng cũng không để ý.

“Bạch Đế Tử nói không sai, Khai Thiên chi pháp đúng là rất khó, dưới tình

huống bình thường là không đi được, nhưng may là có ngươi, để ta có hi vọng

hoàn thành.”

Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, nhìn sang Sở Vân Vân: “Ngươi muốn làm

gì?”

Hắn bỗng nhiên bừng tỉnh, ánh mắt sáng choang: “Chẳng lẽ?”

“… Mở ra Hỗn Độn!”

Sở Vân Vân gật đầu: “Ngươi là Thánh Giả Hỗn Độn đương đại đúng không?

Cũng sắp chứng đạo Vĩnh Hằng. Ta muốn để người giúp ta trải nghiệm quá

trình mở thế giới, dùng lực lượng của chúng ta mở ra một thế giới nhỏ.”

Từ đao 29 của Sở Hi Thanh, có thể thấy Hỗn Độn chân ý của tên này đã khoảng

tầng 40.

Dưới sự gia trì của các loại huyết mạch và ngoại lực, đủ để tăng lên đến tầng 58

trở lên, đạt đến cấp bậc đế quân.

“Có nắm chắc không?” Trong lòng Sở Hi Thanh sinh ra ý mong chờ.

Nếu Sở Vân Vân có thể mở ra một thế giới thật, đó chắc chắn chính là một nghi

thức rất mạnh.

Chuyện này cũng có ích với hắn, chẳng những có thể lĩnh ngộ ảo diệu của Hỗn

Độn, mà còn cường hóa nghi thức Hỗn Độn của hắn.

Hỗn Độn bị mở ra… cũng là Hỗn Độn.

“Có 50%., còn 50% còn lại phải xem ngươi.”

Sở Vân Vân phất tay, một tiếng chim hót ‘Giang’ chợt truyền đến.

Con chim Đế Giang kia lập tức xuyên không mà tới, đi đến trước mặt bọn họ.

Nó nhìn hai người Sở Hi Thanh, ánh mắt mờ mị lại nghi hoặc, không biết vì sao

Sở Vân Vân lại gọi mình đến đây.

“Ta từng thử ở trên người nó.”

Sở Vân Vân lắc đầu, ánh mắt tiếc nuối: “Tiếc là Hỗn Độn chi pháp của nó quá

yếu, còn thiếu sót rất nhiều, càng không có nội thiên địa, không chịu nổi thương

của ta.”

Sở Hi Thanh không khỏi nheo mắt lại.

Hắn phát hiện cánh của con chim Đế Giang này đã dài đến 705 trượng.

Khí cơ của nó hầu như đuổi sát Thần Ô Vân.

Sở Hi Thanh ý thức được, lúc nãy Sở Vân Vân vẫn còn giữ sức.

Trong lòng hắn lại sinh sôi ý mừng vô cùng.

Việc này rất có thể.

Bạch Tiểu Chiêu trên đỉnh đầu Sở Vân Vân lại hít một hơi khí lạnh: “Đế quân!”

Cũng không biết Vân Vân tỷ đã làm gì với nó.

Con chim ngốc này lại đã là đế quân…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play