Sao Thiên Việt là thủ lĩnh cấm quân của các đời thiên đế, thay trời chinh phạt,

cũng là một trong những Chiến thần mạnh mẽ.

Tây Phương Bạch Đế chính là mượn cái vị cách này của hắn để ngăn cản Tử Vi,

lôi kéo và khống chế một nhóm thần linh lĩnh vực chiến đấu.

Nhưng mà thân là thủ lĩnh cấm quân của thiên đình, hắn cũng cần gánh chịu

trách nhiệm nhất định.

Nếu như ngay cả hắn cũng không chịu ra sức, các thần làm sao nguyện ý tử

chiến?

Thiên Việt Tinh Quân thật ra nghi ngờ vị Vũ Khúc kia cố tình bị thương.

Người này là một mạch Hư Thần, Câu Trần và Tử Vi lại là huynh đệ, hơn nữa

cực kỳ giảo hoạt, không thể tin tưởng.

Nhưng hắn không có chứng cứ.

Tử Vi, Câu Trần, Vũ Khúc… đây chính là căn cơ để mạch Hư Thần xưng bá

Bắc Thiên.

Nhưng hắn càng nghi ngờ Vũ Khúc cố tình bị thương, thì càng không dám xuất

chiến.

Thiên Việt Tinh Quân chắp tay sau lưng, mặt không cảm xúc: “Ba người này

đều đang lộ vẻ sắc bén, không thể định lại. Vẫn là tiêu hao trước đi, thần lực của

bọn họ có hạn, không chống đỡ được bao lâu.”

Ngưng tụ hành tinh, duy trì Thần vực, chuyện nào cũng đều tiêu hao nguyên

lực.

Ba người này mới đăng thần, nào chịu đựng được?

Bọn họ nuôi dưỡng quân đội để làm gì?

Không phải là dùng để tiêu hao lực lượng của kẻ địch sao?

Thiên Cơ Tinh Quân nghe vậy thì lại cảm thấy đau đầu.

Dưới trướng hắn rõ ràng có lực lượng rất mạnh, nhưng lại đấu đá lẫn nhau, đề

phòng lẫn nhau.

Lẽ nào thanh thế của nhân tộc bây giờ, không đủ để cho bọn họ cảnh giác, để

bọn họ bỏ lòng riêng, toàn lực liên thủ với nhau sao?

Nam Cực Tinh Quân hoàn toàn mới là Mộc Kiếm Tiên, Thánh hoàng đời thứ

ba, Thời Thần – Chúc Quang âm, Lê Tham, Tử Vũ, Vũ Liệt thiên thu Minh

Thiên Thu, ‘Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế’ Quan Vân Sinh’, còn cả vị Nhất

Kiếm Khuynh Thành – Vấn Tố Y có sức chiến đấu đuổi sát đế quân kia nữa.

Đúng rồi, còn cả nữ tử sắp kế thừa toàn bộ lực lượng của âm Hậu – Thiên Nại

Lạc nữa.

Có lẽ dù Táng Thiên ngã xuống, lực lượng của nhân tộc cũng sẽ vượt qua lúc

trước.

Đúng lúc này, Thiên Cơ Tinh Quân nhìn thấy một con chim đen khổng lồ có

hình dáng tương tự một con phượng hoàng chợt bay tới, hạ xuống tòa cứ điểm ở

giữa kia.

Cảnh này khiến cho tất cả thần linh ở đây cũng không khỏi căng thẳng.

Hầu như tất cả thần linh thượng vị đều ý thức được, chỉ sợ bây giờ bọn họ dốc

toàn lực thì khả năng đánh tan ba hành tinh này cũng là nhỏ bé không đáng kể.

Mà tại bên trong cứ điểm ở giữa, Tứ Vô Độc Sĩ - Độc Thiên Việt đang đứng

cạnh Minh Thiên Thu lại ngẩng đầu nhìn con Minh Hoàng to lớn đang hạ xuống

kia.

“Ta càng ngày càng hứng thú với vị Nhân hoàng kia, đây thực sự là tính toán

không bỏ sót nha. Không chỉ có dũng, mà còn có tài trí cao siêu, thực sự là một

hậu bối bất phàm.”

Minh Thiên Thu cũng ngẩng đầu nhìn Minh Hoàng đã hóa thành hình người, đó

chính Tư Hoàng Tuyền.

Khi nữ tử này đến đây, hắn cũng cảm giác được thần lực đang tiêu hao trong cơ

thể mình lại sinh sôi và hồi phục nhanh chóng.

Không chỉ vậy, đám thuộc hạ đang suy kiệt kia của hắn cũng trở nên phấn chấn

hơn.

Sở Hi Thanh nhờ Sở Vân Vân chuyển cáo nguyên văn, bảo bọn họ dốc toàn lực

chiến đấu, không cần giữ lại một chút nào.

Mà bây giờ, Tư Hoàng Tuyền xuất hiện, đã giải quyết hoàn cảnh quẫn bách của

bọn họ.

Có một vị Thánh Giả thiên quy Sinh Nguyên ở đây, bọn họ không cần phải lo

lắng tiêu hao nữa.

Tình cảnh này, hiển nhiên là nằm trong dự liệu của vị kia.

Mà một cái chớp mắt tiếp theo, Minh Thiên Thu nhìn thấy một cái chuyển luân

màu vàng to khoảng một trượng rơi vào trước người Tư Hoàng Tuyền.

Minh Thiên Thu hơi nghi ngờ: “Đó là cái gì?”

Tứ Vô Độc Sĩ suy tư một lát, liền nhướng mày nói: “Hình như là thần khí bản

mệnh của Chuyển Luân Tinh Quân, Chu Thiên Thần Luân!”

Vị Chuyển Luân Tinh Quân kia đã ngã xuống rồi sao? Nên cái Chu Thiên Thần

Luân này mới rơi vào tay nhân tộc?”

Khi bọn họ đang nói chuyện, Tư Hoàng Tuyền đã nắm lấy Chu Thiên Thần

Luân.

Nàng liếc mắt nhìn cái thần khí do Chúc Quang âm đưa cho này, rồi lập tức

luyện hóa.

Tư Hoàng Tuyền sở dĩ kéo dài đến bây giờ mới chạy đến tiếp viện, là vì nàng

nghe Sở Hi Thanh, bỏ chút thời gian đi nghiên cứu Chuyển Luân chi pháp.

Tuy rằng pháp môn này của nàng không có đẳng cấp cao, hiện giờ còn chưa đến

tầng mười. Nhưng chỉ cần nắm giữ cái thần khí này, nàng sẽ trở thành Chân

Linh có thiên quy Chuyển Luân.

Mà khoảng tầm nửa canh giờ sau, Tư Hoàng Tuyền đã mở mắt ra, đôi cánh

chim Minh Hoàng ở sau lưng cũng mở rộng.

Cùng lúc đó, Chu Thiên Thần Luân bắt đầu chuyển động, xoay vòng vòng.

Tư Hoàng Tuyền hít thở thật sâu, lập tức mở miệng: “Lấy danh nghĩa của ta và

Nam Cực Trường Sinh đại đế! Luân hồi, phục sinh!”

Trong khoảnh khắc này, tất cả ‘Thần Võ giáp sĩ’ chết trận trong ba tòa cứ điểm

đều bắt đầu phục sinh.

Tận hai vạn người đang loạng choạng đứng lên từ trên mặt đất, vết thương trên

người cũng khôi phục rất nhanh.

Ngay cả những người bị đánh thành mảnh sắt vụn, cũng bắt đầu ngưng tụ lại

thành hình người.

Tương ứng với đó, mấy bộ rễ của Mộc Kiếm Tiên ở Nam Thiên cũng bắt đầu

khô héo.

Nhưng hắn vẫn rút nguyên lực từ ‘Tạo Hóa thần thụ’, khiến cho hắn khôi phục

nhanh chóng.

Mà trong khoảnh khắc này, toàn bộ chiến trường gần ‘Bắc Lạc Sư Môn’ đều rơi

vào trạng thái vắng lặng, không có một tiếng động.

Ngay cả Vũ Liệt thiên thu Minh Thiên Thu và Tứ Vô Độc Sĩ - Độc Thiên Việt

cũng thất thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play