Đối với tất cả âm linh sinh tồn trong Chiến Phong giới, đây thật ra là một trận

tai nạn không thua kém gì tận thế.

Lúc ban đầu, đại chiến chỉ phát sinh ở gần ‘cung đài’, tuy rằng dư âm của thần

chiến rất đáng sợ, nhưng chỉ hạn chế trong phạm vi 3000 dặm quanh ‘cung đài’.

Ngoài 3000 dặm tuy cũng là núi chuyển đất sập, nhưng chỉ cần là âm linh có

chút tu vị, lại hơi cẩn thận một chút, thì sẽ không gặp phải nguy hiểm đến tính

mạng.

Ngoài ra, hai vị đại tướng quân Thần Đồ và Úc Lũy cũng đã có chuyện bị từ

trước, bọn họ đã đẩy những đại lục và hòn đảo khác ra xa khỏi chiến trường.

Nhưng trận chiến kia càng ngày càng kịch liệt, toàn bộ thế giới đều đang rạn

nứt.

Tất cả bầu trời và mặt đất đều vỡ vụn như pha lê, xuất hiện vô số vết rạn nứt

như mạng nhện.

Có chút âm linh xui xẻo, ở đúng vị trí rạn nứt, toàn bộ hồn khu bị vết nứt không

gian xé thành tro bụi.

Hiện giờ, không chỉ Chiến Phong giới sắp bị phá nát, mà toàn bộ Ma vực Chiến

giới cũng đang rung chuyển kịch liệt.

Ba trăm tiểu thế giới này vốn như những quả bóng bay chen chúc với nhau, lúc

này lại bị mười mấy cỗ lực lượng khổng lồ đè ép, khiến cho tất cả vách ngăn

của các thế giới đều bị co rút và vặn vẹo.

Trong một số tiểu thế giới, cảnh tượng bên đó cũng như hủy thiên diệt địa.

Bầu trời đang sụp đổ! Mặt đất đang nứt toác! Thế giới đang suy vong!

Sở Hi Thanh đứng mũi chịu sào.

Hắn đứng trên ‘cung đài’, chỉ cảm thấy bản thân như con kiến đứng giữa bão

táp, tất cả mọi thứ chung quanh đều là phong ba sóng lớn, là lôi đình tràn đầy, là

cuồng phong sắc bén như đao.

Chỉ trong nháy mắt, mười mấy cỗ thần lực vô biên vô hạn, che kín đất trời đã

nghiền ép về phía hắn, khiến cho tất cả mọi thứ chung quanh hắn đều bị ép vỡ.

Còn có những lực lượng thiên quy vượt qua nhận thức của Sở Hi Thanh đánh

xuống, khiến cho thời gian và không gian chung quanh hắn vẹn vẹo đến không

ra hình dạng gì, cũng khiến cho cơ thể Sở Hi Thanh tuôn ra từng mảng từng

mảng sương máu.

Trước mặt những lực lượng đáng sợ này, Sở Hi Thanh cảm giác mình lại yếu

đuối như thế, nhỏ bé như thế.

Chỉ một loại trong đó thôi, cũng có thể ép Sở Hi Thanh thành tro bụi!

Sắc mặt Sở Hi Thanh không khỏi trắng bệch.

Đây chính là lực lượng của Tổ thần và đế quân sao?

Dường như mình đã hơi khinh thường bọn họ, cũng coi thường sức mạnh khổng

lồ của chín tầng mây kia rồi.

Đúng lúc này, Sở Hi Thanh nghe thấy một tiếng rống như sấm rền.

“Cút!”

Tiếng rống này truyền đến từ ngoài hư không, cũng không biết là đến từ tiểu thế

giới nào.

Nhưng mà tất cả lực lượng khổng lồ đang nghiền nát Chiến Phong giới, lại biến

mất sạch sẽ trong chớp mắt.

Một chớp mắt tiếp theo, Sở Hi Thanh lại nghe thấy tiếng cười cuồng ngạo và

càn rỡ, hào phóng.

“Các ngươi đang muốn dỡ nhà à? Đã hỏi ý của chủ nhân chưa?”

Theo tiếng cười phóng đãng này, toàn bộ thần lực còn sót lại trong Chiến Phong

giới bị quét sạch.

Lúc này, một thanh chiến kích rớt xuống từ giữa bầu trời Chiến Phong giới.

Thanh chiến kích này dài tận 1800 trượng, mặt kích cũng rộng khoảng 300

trượng, toàn thân đen tuyền, bên ngoài là một ngọn lửa màu đỏ thẫm.

Theo thanh chiến kích rơi xuống, cắm thẳng ở trước ‘cung đài’. Chiến Phong

giới vốn nằm ở biên giới sụp đổ, đột nhiên lại yên tĩnh và an bình trở lại.

Nó giống như một cái ‘định hải thần châm’, trấn áp tất cả yêu ma quỷ quái.

Toàn bộ vết nứt không gian và thời gian thác loạn đều khôi phục trở lại. Vết

rách bao trùm toàn bộ thế giới cũng đang khép lại.

Chỉ là bầu trời kia vẫn là một màu đỏ thắm như cũ, toàn bộ mây đen trên bầu

trời Chiến Phong giới đang bốc cháy, hơi nước trong vùng thế giới này cũng

tăng nhiều, hóa thành sương mù nồng nặc, làm cho toàn bộ cây cỏ nơi này bị

bao trùm bởi một lớp băng lạnh lẽo kinh người.

Tất cả canh kim đều trở nên cực kỳ sắc bén, hầu như tất cả sự vật đều trở nên

càng yếu ớt hơn, càng dễ phá hủy hơn.

Còn cả sinh mệnh lực cũng trở nên cực kỳ dồi dào, ngoại trừ thời gian và không

gian, tất cả thiên quy trong thế giới đều trở nên cuồng bạo.

Những Tổ thần này chỉ ra tay một lần, liền thay đổi quy tắc thiên địa của tiểu

thế giới này, hơn nữa còn là gần như vĩnh viễn.

Chuyện này quả thực là cải thiên hoán địa, tái tạo càn khôn.

Sở Hi Thanh suy đoán, trong những Tổ thần kia, có thể còn có vài vị ‘Bàn Cổ

chúa tể’.

Chỉ là hắn và Nam Cực Tinh Quân cũng đã tiến vào giai đoạn chiến đấu kịch

liệt nhất.

Từng bàn tay gỗ che trời nát bấy ở trước người hắn, ánh đao của ‘ngôi sao La

Hầu’ chiếu sáng mấy dặm, kiếm khí của Cửu Diệu Thần Thần kiếm quét ngang

bầu trời.

Nam Cực Tinh Quân cũng dốc toàn lực, lực lượng quả thực là khủng bố đến dọa

người, nhưng một kiếm kia của Mộc Kiếm Tiên đã khiến cho lực lượng của hắn

từ thịnh chuyển suy, phế bỏ khoảng một phần mười thần lực của hắn.

Dù vậy, đó cũng không phải là lực lượng mà Sở Hi Thanh có thể chống đỡ.

Nếu không có thanh trường kích kia, Sở Hi Thanh đã bị Nam Cực Tinh Quân

đập chết rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play