Cũng đúng lúc này, ánh mắt của hắn hơi đọng lại.

Nam Cực Tinh Quân nói chuyện không thèm che giấu, tiếng nói của hắn cũng

truyền vào tai mấy người.

“Ta nguyện lấy xác ngoài do âm Hậu - Thiên Nại Lạc lột xác để lại, để đổi lấy

trái tim trong tay ‘Vạn Ma chi chủ’; lại nguyện lấy Tử Vong chi pháp của Thiên

Nại Lạc để đổi lấy Quỷ Túc Tinh Quân ra tay, toàn lực giúp ta chiến một trận.”

Tinh Vệ và mấy người Thần Đồ, Úc Lũy, Vô Pháp Vô Thiên đứng ở cửa điện

nghe vậy thì đều hiện lên vẻ nghiêm túc.

Thần Ba Tuần và Quỷ Túc Tinh Quân cũng sáng mắt lên, hai mặt nhìn nhau.

Bọn họ đều nhìn ra ý kinh ngạc trong mắt đối phương.

“Xác ngoài của Thiên Nại Lạc? Không thể không nói, ta rất có hứng thú.”

Thần Ba Tuần lập tức cười gằn một tiếng: “Có điều, dựa vào cái gì? Nam Cực

ngươi dựa vào cái gì để giao dịch với ta? Chỉ bằng bộ thần khí hóa thể này của

ngươi?”

Hắn đương nhiên muốn thứ đó, vấn đề là bọn họ có lấy được hay không?

Thời điểm này, chỉ sợ ba người bọn họ liên thủ thì cũng không làm được gì đối

phương.

Nam Cực này lại muốn dùng thứ không thuộc về bản thân để đổi lấy trái tim

của Tư Hoàng Tuyền trong tay hắn.

“Ra tay là không có vấn đề.” Ánh mắt Quỷ Túc Tinh Quân lấp lóe: “Chỉ là các

hạ nói một câu, không thể làm ta tin tưởng.”

Thật ra thì so với thiên quy Tử Vong, Quỷ Túc Tinh Quân cảm thấy hứng thú

với xác ngoài của Thiên Nại Lạc nhiều hơn.

Tử vong chi pháp đương nhiên là thứ hắn bắt buộc phải lấy, nhưng xác ngoài

của Thiên Nại Lạc mới là căn bản.

Hắn sớm muộn gì cũng có thể nghiên cứu ảo diệu của thiên quy Tử Vong từ

trong đó.

Ngoài ra, đó cũng là tài liệu cực tốt để làm thi khôi.

Tuy nhiên, Quỷ Túc Tinh Quân lập tức nghĩ đến Chu Tước – Lăng Quang ở sau

lưng mình.

Âm Hậu - Thiên Nại Lạc này, thế mà lại là dòng dõi của Phượng Hoàng, là một

con Minh Hoàng!

Quỷ Túc Tinh Quân không thể xác định Thiên Nại Lạc có quan hệ gì với chủ

thượng của mình, cũng không thể xác định hậu quả cuối cùng.

Cái này rất có thể sẽ làm mạch Phượng Hoàng tức giận, hơn nữa cuối cùng có

thể còn mất tất cả.

Mà mặc dù liên thủ với mấy người Nam Cực, cũng có thể đắc tội với chủ

thượng của mình.

Tuy nhiên, trước khi Chu Tước liên hệ và truyền đạt mệnh lệnh cho mình, thì

mình vẫn có thể thử một chút.

Nam Cực Tinh Quân khẽ mỉm cười: “Tự nhiên không chỉ là nói miệng.”

Trong khoảnh khắc này, ngôi sao Nam Cực trên bầu trời bỗng nhiên tỏa ra một

luồng ánh sáng mạnh.

Lực lượng Nguyên Từ mênh mông hùng vĩ lập tức bao trùm toàn bộ thiên địa,

khiến cho tất cả kim loại ở trong và ngoài ‘cung đài’ đều rung động, đều rơi vào

trạng thái mất khống chế.

Ngay cả chiến giáp trên người Sở Hi Thanh và hai cây đao bên hông hắn cũng

không ngoại lệ, tất cả đều rung động không ngớt.

Chỉ có kiếm của nam tử mặc áo trắng là vẫn bình tĩnh như thường.

Cùng lúc đó, thân thể của Nam Cực Tinh Quân cũng đang biến hóa.

Thân thể của hắn cấp tốc bành trướng và lớn mạnh!

Lúc trước còn là một ông lão mặt mũi hiền lành, bây giờ đã biến thành một cây

đại thụ chống trời.

Đó rõ ràng là một cây ‘Thạch hòe’, đầu tiên là thân cây bành trướng, chạc cây

mở rộng, chỉ chớp mắt đã tăng đến 5700 trượng, hầu như sánh vai với cây

Huyền Liễu đã chết héo kia.

Tán cây của nó cũng bao trùm phạm vi mấy ngàn dặm, che kín đất trời.

Cùng lúc đó, khí tức sinh mệnh vô cùng vô tận lan tràn và khuếch tán ra bốn

phương tám hướng.

Làm cho mảnh đất bị mấy vị Tử Thần tàn phá này, lại được bao trùm bởi cỏ

xanh.

Tiếng cười khàn khàn của Nam Cực Tinh Quân vang vọng thiên địa: “Như vậy,

bây giờ ta có tư cách giao dịch với hai vị chưa?”

Sắc mặt Thần Ba Tuần hơi thay đổi, ánh mắt khó tin: “Đây là bản thể của

ngươi? Ngươi lại dùng bản thể đến đây? Nam Cực, chẳng lẽ ngươi điên rồi?”

Vẻ mặt Quỷ Túc Tinh Quân cũng không thể tưởng tượng nổi.

Nam Cực lại cũng dám dùng bản thể đi vào Ma vực Chiến giới? Vị này không

sợ Ma thần Táng Thiên đánh chết sao?

“Không phải ta điên rồi, mà có một ít người không tiếc tất cả, cũng muốn dụ

bản thể của ta đến đây!”

Khi Nam Cực Tinh Quân nói chuyện, lại dùng hình thể nhân loại đi ra từ trong

cây đại thụ kia.

Vẫn là một thân áo bào màu xanh lá, râu dài tóc bạc, mặt mũi hiền lành.

Hắn đầu tiên là quay đầu nhìn Thổ Đức Tinh Quân đứng ở phía xa xa, lại ngẩng

đầu nhìn vầng trăng sáng bị tán cây của hắn che đậy kia.

Nam Cực Tinh Quân cười lạnh một tiếng, hai vị này cũng giống như nam tử

mặc áo trắng kia, bọn họ hoặc là không thể ra tay, hoặc là không muốn can

thiệp, vậy thì không cần quan tâm.

Hắn lại đưa mắt nhìn vào Sở Hi Thanh: “Các ngươi muốn ta đến đây đúng

không, muốn cướp ngôi sao Nam Cực của ta? Hiện giờ ta đến rồi, như vậy Mộc

Kiếm Tiên – Tùng Duyên Niên đâu? Bảo hắn đi ra gặp ta! Còn cả cái thứ kia

nữa, mấy hôm trước đã từng có cảm ứng với nó. Nếu như ta đoán không sai,

bây giờ nó đang ở trên người ngươi.”

Sở Hi Thanh bật cười, móc một vật trong tay áo ra: “Tinh Quân, ngươi đang nói

đến thứ này sao?”

Đó rõ ràng là một quyển sách, trên đó tràn đầy khí tức sinh mệnh.

Nam Cực Tinh Quân nhìn thấy vật này, hai mắt nhất thời co rút lại. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play